Lại nhìn thêm một lúc nữa, anh sẽ muốn hôn cô. Vu Tịch lúc này đã rất vui rồi, ôm lấy Cố Lâm Hàn, cọ cọ vào vai anh. “Ông xã, sao anh tốt như vậy.” II » Trái tim của cố Lâm Hàn như muốn tan chảy. “Được rồi, lại cọ vào người anh, cẩn thận anh ãn em.” cố Lâm Hàn nói. Vu Tịch rất muốn được nũng nịu với anh, ôm lấy anh và chiếm hữu anh. Muốn coi người đàn ông này là của riêng minh, để không ai có thể lấy đi. Cô ôm lấy anh, cố Lâm Hàn nói: “Anh còn chưa làm xong việc, em có thể đến công ty với anh.” Vu Tịch gật đầu, dù sao cũng không muốn quay lại trường. Khi đến công ty, cố Lâm Hàn liền bắt tay vào làm việc, bảo Vu Tịch đợi mình. Sợ cô chán chán nên cũng chuẩn bị sẵn cho cô một chiếc máy tính bảng lên mạng. Vu Tịch tim một bộ phim rồi xem, thỉnh thoảng ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông đang tập trung làm việc trong văn phòng. Dáng vẻ nghiêm túc của anh, thực sự có cảm giác cấm dục … Ngồi đó, híp mắt nhìn màn hình máy tính, thỉnh thoảng lật lật đối chiếu tài liệu, chống tay lên bàn, những ngón tay thon dài, chạm vào bàn phím. Nhìn anh thế này, đối với cô là đù.
Say mê nhìn vài lần, rồi cô bắt đầu xem phim truyền hình trên máy tính bảng. Đôi khi sẽ nhìn thấy, có ai đó đang gửi VVeChat cho mình. Có vẻ là Vu Điềm. Cô nàng đang giả bộ quan tâm nói: “Chị, chị hôm nay đánh nhau, thân thể … làm sao có thể đánh nhau được?” Vu Tịch không làm bất cứ điều gì mà bản thân không chắc chắn. Cô chắc chắn rằng cô sẽ không có việc gì, cho nên mới đánh nhau. Hơn nữa, ở nước ngoài nhiều năm như vậy, loại người như này, không phải là đối thủ của cô. Không để ý tới Vu Điềm, cô lại quay đầu nhìn cố Lâm Hàn ở bên cạnh. Mặc dù tâm trạng bị ảnh hường khi nhìn thấy hai từ Vu Điềm, nhưng mà nhìn lại chồng mình … Cảm thấy vui vẻ trở lại. Cô ấy phát hiện nếu nhìn kỹ cố Lâm Hàn thực sự rất hấp dẫn. Khi gặp Cố Lâm Hàn lần đầu tiên, mặc dù kinh diễm, nhưng cũng không thấy đặc biệt hấp dẫn. Bởi vì Lôi Đinh cũng rất đẹp trai. Tuy nhiên, sau khi nhìn Lôi Đình một thời gian dài, cũng không còn thấy đẹp trai nữa, thậm chí còn cho rằng Lôi Đình có chút ngu ngốc. Nhưng cố Lâm Hàn … Càng nhìn càng thấy đẹp trai. Minh si mê chồng mình như vậy, có phải có chút vấn đề không?
Tuy nhiên, cố Lâm Hàn thật sự càng nhìn càng thấy đẹp. Bất giác, Vu Tịch chìm vào giấc ngủ. Khi Cố Lâm Hàn quay lại, nhìn cô ngủ say, Vu Tịch giật mình, trực tiếp tỉnh lại. Vẻ kinh hoàng hiện trên khuôn mặt, cô ấy nhìn cố Lâm Hàn như thể cô ấy vừa trải qua một cơn ác mộng. Cố Lâm Hàn có vẻ căng thẳng: “Sao vậy?” Vu Tịch nhìn cố Lâm Hàn, sắc mặt vẫn tái mét. Ngay cả khi biết, bản thân mình đang gặp ác mộng, vẫn cảm thấy vô cùng hụt hẫng vào lúc này. “Em vừa mới mơ thấy, anh bỏ đi.” “Cái gì?” “Trong mơ thấy em gây chuyện, anh tức giận rời đi, anh nói thật sự hối hận khi cưới em, toàn làm ra việc khiến người ta lo lắng.” Cố Lâm Hàn nghe xong trong lòng mềm mại. Sau đó anh nhìn Vu Tịch, lúc này vẫn còn vẻ mặt vô hồn, dường như giấc mơ đó, mười phần chân thực. Cô cảm thấy bàn tay anh chạm vào mình, sau đó mơứ cảm thấy, bàn tay mình đang nóng lên. Nhiệt độ lòng bàn tay anh truyền đến khiến cô tốt hơn rất nhiều. “A Hàn…”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]