Vu Tịch khựng lại, không biết đây là ai.
Thấy Cố Lâm Hàn dẫn theo Vu Tịch, anh ta nhận ra, cũng hỏi: “A, đây là …”
“Vợ tôi.” Cố Lâm Hàn nói thẳng.
“ô … ồ.” Anh ta nói: “Tôi nhớ ra rồi … đám cưới của cậu tôi vẫn đang làm nhiệm vụ bên ngoài, vì vậy tôi không thể tham gia.”
Anh ta cẩn thận nhìn chằm chằm Vu Tịch một chút, mới nói: “Đi vào chào hỏi một chút.”
Vu Tịch tò mò nhìn cố Lâm Hàn.
Cố Lâm Hàn nhướng mày, cười cười an ủi cô.
Hai người sánh đôi, theo sau người đàn ông mặc quân phục, cùng nhau tiến vào phòng.
Bên trong …
Hứa Khả vậy mà đang ở đó.
Bên cạnh cô ta, còn có một ông
già, đang uông trà.
Nhìn thấy Vu Tịch và cố Lâm Hàn đi vào, Hứa Khả đứng lên.
“Lâm Hàn … Tiều Tịch…”
Vu Tịch chợt nhớ ra.
Gia đình Hứa Khả và gia đình của Cố Lâm Hàn rất thân thiết với nhau.
Việc Hứa Khả ổn định như vậy trong làng giải trí, cũng có phần liên quan đến bối cảnh gia đình.
Nói chung cô ta không có bê bối
gì lớn, bởi vì trong nhà có ông ngoại là một lão tướng quân đức cao vọng trọng, cộng thêm gia đình là tinh anh trong giới kinh doanh, nhà họ Hứa được coi là người có danh tiếng, mặc dù cũng không thể so với cố gia, thế nhưng vẫn có rất nhiều người ở bên ngoài đều phải cho họ mặt mũi.
Đây chắc là ông ngoại Hứa Khả, phải không?
Ông lão nói: “Lâm Hàn, ông đã lâu không gặp cháu, lúc nhỏ, cháu vẫn đến nhà chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-ong-xa-sieu-cap-cung-chieu/1070025/chuong-347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.