Chương trước
Chương sau
Vẻ mặt Cố Lâm Hàn oan uổng: “Sao anh lại ghét bỏ em chứ.”
“Bây giờ anh không chê em, qua thòi gian nữa em càng nghiêm trọng, lỡ như anh ghét bỏ em thi
sao đây?”
cố Lâm Hàn vỗ đầu nàng: “Anh thấy em mỗi ngày đều nghĩ đâu đâu, được rồi, đừng xem nữa, ngoan ngoãn đi ngủ đi.”
“Em còn chưa xem xong mà…”
“Xem xong rồi anh phát hiện quả nhiên em thật sự nhiều chuyện, đừng xem nữa.”
“Anh…quả nhiên anh ghét bỏ em nhiều chuyện…”
“…” cố Lâm Hàn nói: “Anh làm gi mà ghét bỏ em.”
“Vậy anh thề đi…”
“Thề cái gì…”
“Nếu anh dám ghét bỏ em…anh sẽ…”
“Sẽ cái gì?”
“Cả đời này, đang làm giữa chừng thi bị người ta gõ cửa.”
Vãi, cái này cũng thật là quá ácđộc đi.
Thật không hổ danh là cô, có thể nghĩ ra được.
“Em…”
“Thề không?”
“Được được, anh thề.”
Vu Tịch nhìn anh nghiêm túc thề thốt…lức này mới hài lòng gật đầu.

Cố Lâm Hàn nhìn cô.
Thôi được rồi, anh điên rồi mới
cảm thấy dáng vẻ này của cô không biết tại sao lại rất đáng yêu…
Cố Lâm Hàn ngẩng đầu lên nhìn thời gian.
Đồng hồ đã chạy tới vị trí số 12.
Anh bỗng nhiên cười cười, nói với Vu Tịch: “Vợ, sinh nhật vui vẻ.”
Vu Tịch ngẩng người…
Ngẩng đầu lên vội vàng nhìn thời gian.
Woa, cô đón sinh nhật.
Vươn tay lên, Vu Tịch cười hehe: “Quà đâu.” i( »>
Cái người không biết xấu hổ này.
Cố Lâm Hàn kéo tay cô xuống: “Muốn sao?”
“ừa.”
“Đến đây, anh tặng chính mình cho em, như thế nào.”
“Xùy, cút, anh sao, em chơi chán rồi.”
Vu Tịch, em chờ đó cho anh.
Nhưng mà…
Quà thì có đó, nhưng mà không thể đưa ngay vào lúc này.
Buổi sáng, sau khi Vu Tịch thức dậy đã bị Cố Tân Tân điên cuồng oanh tạc.
“Thọ tinh, tớ nghĩ tới nghĩ lui thấy tặng cậu một bộ đồ là được rồi, mặc bộ này đến sinh nhật của chúng ta, khiến cậu trở thành thọ tinh xinh đẹp, được không.”

Vu Tịch nhíu mày: “Tớ nói rồi, sinh nhật thôi mà, không cần phải long trọng như vậy.”
“Vậy không được, đây là lần sinh nhật cuối cùng trước khi cậu kết hôn rồi, bọn đàn ông đó còn có party độc thân, chúng ta cũng
phải có, bạn nói xem có muốn tìm vài anh đẹp trai không, hehehe.”
Vu Tịch nghe cô ấy nói xong, quả nhiên nhìn thấy Vô ưu cầm bộ quần áo đến bảo là cố Tân Tân đưa đến.
Mặc vào mới phát hiện đây là bộ váy liền áo may bằng lụa mỏng, có dáng vẻ thần tiên, thêu thùa bên trong vô cùng tinh xảo.
Phối với quần áo như thế này, ít nhiều cô cũng muốn tô chút
phấn, thoa chút son lên mới được.
Cố Lâm Hàn rất nhanh đã trở lại.
“Đi thôi, bọn họ gần đến rồi.”
Anh nhìn Vu Tịch, đánh giá từ trên xuống dưới.
Câu môi cười cười, anh nhéo nhéo mặt cô.
“Anh làm gi vậy.”
“Thấy em trang điểm xinh đẹp như vậy nên muốn nựng một chút không được à.”
“Thật là, em trang điểm bị anh làm thành như thế này, thật là thẳng nam, mặt của con gái không thể tùy tiện sờ.”
Vu Tịch hừ nhẹ: “Nhưng mà xét thấy anh khen em xinh đẹp, ở điểm này em tha thứ cho anh.”
Cô không nhịn được nở nụ cười, được khen xinh đẹp trong lòng tự nhiên rất vui vẻ.
Cố Lâm Hàn bất đắc dĩ nhìn nhìn cô nhóc thúi này.
Hai người tới nơi quả nhiên thấy mọi người đều đã đi.
Còn có một vài người quen cũ, nhìn có vẻ như không phải bạn bè thân thiết.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.