Anh ta thật sự không nghĩ sẽ chịu trách nhiệm với Vu Điềm, bây giờ anh ta chỉ nghĩ làm thế nào để lấy lại sự tín nhiệm của Vu Tịch đối với mình.
Vu Tịch thấy mọi người đi rồi mới nói với Thư Nhã: “Bác gái…”
Thư Nhã nói: “Tiểu Tịch, bác biết con muốn nói cái gi, bác giống như người không biết lí lẽ hay sao, chuyện đó không phải con sai.”
Vu Tịch sững sờ.
Trong lòng tất nhiên cảm động.
Tuy cô vô cùng thản nhiên nói, nhưng nếu trong lòng muốn hiểu lầm vậy cô có nói gì đi nữa cũng vô dụng.
Vu Tịch thấy mọi người đi rồi mới nói với Thư Nhã: “Bác gái…”
Thư Nhã nói: “Tiểu Tịch, bác biết con muốn nói cái gi, bác giống như người không biết lí lẽ hay sao, chuyện đó không phải con sai.”
Vu Tịch sững sờ.
Trong lòng tất nhiên cảm động.
Tuy cô vô cùng thản nhiên nói, nhưng nếu trong lòng muốn hiểu lầm vậy cô có nói gì đi nữa cũng vô dụng.
Thư Nhã nói: “Đứa trẻ ngoan, con nói thành thật thẳng thắn như vậy, bác đều nhìn ra được những điều con nói đều là thật, cô ta mới là người có lỗi, lúc còn trẻ ai mà không từng yêu đương chứ, lại không phải là xã hội phong kiến, lại không phải là đồng tính luyến ái, chuyện quá khứ để qua một bên đi, bây giờ con là con dâu của nhà chúng ta, chính là con dâu tốt của nhà chúng ta, ai dám nói xấu con dâu của chúng ta, bác sẽ không bỏ qua cho người đó đâu.”
Vu Tịch nở nụ cười.
“Con biết con có nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-ong-xa-sieu-cap-cung-chieu/1069996/chuong-318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.