“Tay thì nóng mà cơ thể lại lạnh thì không được rồi, mau đi thôi, vào trong xe, bên ngoài gió lớn quá.” Vu Tịch nhanh chóng quàng tay qua tay anh ra bên ngoài. Cố Lâm Hàn thấy vậy lấy tay quàng qua hông đỡ lấy cô, dìu cô cùng nhau đi ra ngoài. Người ở phía sau chỉ có thể nhìn thấy một đôi tình nhân cứ vậy mà rời khỏi, hai người gần như dính sát vào nhau, bất giác không tránh được mà thở dài. Tuổi trẻ thật là tốt. Ở bên đây, Thư Nhã thu dọn đồ đạc xong xuôi, hỏi Cổ Thiên Nhai. “Tôi thấy anh em bọn nó sống chung với Vu Tịch rất hòa hợp.” Cố Thiên Nhai hừ nhẹ, nhìn bà: “Mới sống chung có một ngày mà đã bảo hòa hợp?” “Một ngày thì sao chứ?” Cố Thiên Nhai nói: “Bà khoan hãy đặt kì vọng lớn như vậy vào một người, bà quan sát trước đi, sau này nhìn ra được bộ mặt thật bà lại thất vọng.” Thư Nhã không vui nói: “Bộ mặt thật gì chứ, thật là, Tiểu Tịch người ta không có chút gì khoe khoang, sẽ không phải kiểu người làm bộ làm tịch đâu.” “Bà biết sao? Mặc dù tiền không phải vạn năng, nhưng vẫn có thể thăm dò ra lòng dạ của một người là như thế nào đó.” Thư Nhã nói: “Ông muốn làm gì?” Cố Thiên Nhai nghĩ nghĩ rồi nói: “Ngày mai bà tiết lộ với cô ta một chút, tiền biếu này
chúng ta không chuẩn bị cho cô ta nữa. ‘Ê, sao lại không đưa nữa chứ.” “Không phải bà nói người ta là người tốt sao, bà thử xem, thật sự không đưa tiền cho cô ta xem còn có thể tốt không.” Thư Nhã không muốn thử. Cố Thiên Nhai nói: “Bà không thử, tôi nói với cô ta, đúng là phụ nữ, do dự thiếu quyết đoán.” Thư Nhã tức giận nhìn chằm chằm ông. Sau khi Vu Tịch tan học đã hẹn trước với Cố Tân Tân gặp nhau ở chỗ nhóm kịch của bọn họ. Cố Tân Tân nói: “Vậy người nhà của cố Lâm Hàn cũng tốt chứ?” Biết tin Vu Tịch đi gặp mặt người nhà cố Lâm Hàn, cố Tân Tân đã hỏi như vậy. Vu Tịch nói: “ừa, rất tốt.” Cô Tân Tân nói: “Ai, Thật ganh tỵ với cậu…đúng rồi, chuẩn bị tới sinh nhật cố Lâm Hàn rồi, cậu dự định tặng anh ấy cái gì?” Sinh nhật? Vu Tịch nói: “Khi nào tới sinh nhật anh ểy…” “Wow, sinh nhật chồng cậu mà cậu không biết.” Đương nhiên Vu Tịch có chút không nhớ nổi. Dù sao lần trước đón sinh nhật với anh cũng đã qua rất nhiều năm rồi.
“Cái này…” Cố Tân Tân nói: “Thứ tư tuần sau, mau quay về nghĩ xem rốt cuộc nên mua quà gì cho anh ấy đi.” Vu Tịch cắn môi: “Nhưng mà…tớ không có tiền.” Cố Tân Tân ngây người. “Được rồi…quên đi, mình mượn người nhà ít tiền cho cậu.” Vu Tịch nói: “Vậy còn có ý nghĩa gì chứ…” Cố Tân Tân nói: “Vậy cũng không có cách nào khác, bây giờ cậu còn đang mang thai, nếu không vậy có thể tặng chính mình làm quà sinh nhật cho anh ấy, bây giờ sao, hehehe…” Vu Tịch đánh cô ấỵ, nhưng mà cũng nghĩ ra rồi, sinh nhật cố Lâm Hàn, chỉ sợ mọi người sẽ tặng anh rất nhiều quà. Hơn nữa anh có tiền như vậy, quà bình thường sẽ không để mắt đến. “Wow, Hứa Khả đến rồi.” “Thật sự là Hứa Khả.” “Hứa Khả thật xinh đẹp.” Cố Tân Tân đứng bên đây lên tiếng: “Ghê tởm.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]