Cố Lâm Hàn nhìn hai người, cũng có chút bất ngờ. 
“Về nhà ăn cơm.” Hắn nói. 
Hứa Khả nói, “Em vừa mới nhìn thấy cố Lâm Dục đã quay về đấy, hôm nay các anh là hẹn gặp sao?” 
Đúng vậy, là hẹn gặp, dẫn Vu Tịch tới gặp người nhà. 
Cố Lâm Hàn nhìn nhìn Vu Tịch, “Cho là vậy đi.” 
Hứa Khả có chút kinh ngạc. 
Tại sao 
hẹn gặp. 
Hẹn gặp mặt người nhà, tại sao lại dẫn Vu Tịch tới chứ. 
Vu Tịch đứng ở đó, vốn dĩ, trước đây chỉ là xem chuyện náo nhiệt của hai người họ. 
Bởi vì chán ghét Hứa Khả, cho nên đối với cô ta lời nói có mang chút châm biếm. 
Lần này, lại không khỏi muốn quan tâm một chút, thái độ của cố Lâm Hàn đối với Hứa Khả. 
Hơn nữa, nhìn Hứa Khả, bất giác càng chán ghét rồi. 
Lúc này, trái lại không cảm thấy biểu cảm của Cố Lâm Hàn có gì đó không đúng. 
Cô hừ một cái rồi nghĩ, cũng gần thế rồi, dám liếc nhìn, anh đợi đấy…. 
Lúc này, Thư Nhã ra tới. 
“Tiểu Tịch, Lâm Hàn, các con quay về rồi.” 
Hứa Khả quay đàu đi, nhìn Thư Nhã. 
“Dì à…” 
Thư Nhã nhìn tới hai người, dừng lại nói, “Ai nha, các con đã quay về rồi, haha, không có việc gì thì lại đây cùng ăn cơm, hôm nay người trong nhà đều đã trở về rồi.” 
Hứa Khả có chút nghi hoặc như vậy nhìn vài người, đối với Thư Nhã, thực sự là rất khách sáo, “Dì à, làm sao hôm nay trong nhà đủ người như thế vậy.” 
Thư Nhã rất vui vẻ kéo Vu Tịch, “Ai nha, thật ngại quá vẫn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-ong-xa-sieu-cap-cung-chieu/1069923/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.