Nhưng thật ra cũng không để ý cho lắm, vỗ vỗ bả vai ở một bên.
“Thôi bỏ qua đi, người ta cũng không dễ dàng gì, cô ta tới nơi này để làm việc lại xịt loại nước hoa có hương vị kém như thế, có thể thấy được sinh hoạt thường ngày cũng không khá giả mấy, thôi bỏ đi.”
Sắc mặt của người phụ nữ nghe vậy thì tối sầm lại.
Đây là mà là cầu tình gì, là hại người thì đúng hơn.
Chọc tức cô ta còn chưa tính, bây giờ còn cố ý đụng vào cô ta.
Vu Tịch ngồi xuống tỏ vẻ vô tội.
Cô ta nhìn Vu Tịch tức giận nói: “Cô … cô có ý gì vậy.”
Vu Tịch nói: “Làm gì, tôi là nói mọi người ra đây bán cũng không dễ dàng…..”
“Cô … cô tại sao lại mắng chửi người khác như vậy cơ chứ.”
Cố Tân Tân ở phía sau hừ nhẹ: “Mắng cô là bởi vì sợ đánh cô thì cô chịu không nổi.”
Cô gái kia mặt mày xanh mét, lúc này Hạ Tử Minh cười lạnh tanh, nói thật ra, chọc phải hai bà hoàng này đúng là, không động thủ xem như là đã coi đến thân phận phụ nữ của cô ta rồi đi.
Cô gái nhìn Hạ Tử Minh, còn muốn làm nũng cầu tình, nhưng mà khi nhìn thấy ánh mắt Hạ Tử Minh trừng lại đây, đã bắt đầu có chút sợ hãi.
cố Lâm Hàn lúc này đã sớm đứng lên, kiểm tra xem Vu Tịch có vấn đề gì hay không.
“Đụng phải không?”
Cô lắc đầu: “Cũng được.”
Cố Tân Tân nói: “Cũng được cái gì, còn không biết là khi đụng phải có nhiễm nấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-ong-xa-sieu-cap-cung-chieu/1069914/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.