Ngồi xuống phía sau Trình Lỗi liền trực tiếp gục đầu xuống.
“Vu Tịch Vu Tịch, như thế nào, cố Lâm Hàn đưa cậu tới trường sao?”
“Hư!” Vu Tịch nói:“ Được rồi, cậu nói ít vài câu đi để cho người khác nghe được bây giờ.”
Trình Lỗi còn không có nghĩ tới từ Vu Tịch thế nhưng cùng cố Lâm Hàn quen biết trước với nhau đâu, cả đêm đều hưng phấn, đã sớm nghĩ phải hỏi cô một chút thật tốt.
Trình Lỗi nói:“Cố Lâm Hàn ngày thường có bộ dáng gì a, đối với cậu có tốt không, có thể hay không phát giận, có phải mua rất nhiều đồ vật cho cô phải không, có thể hay không…..”
Vu Tịch nói:“ Này, tại sao cậu đối với anh ta có hứng thú như vậy chứ.”
Trình Lỗi nói:“ Cái này không phải là lần đầu tiên tớ được gặp nhân vật lớn như vậy
sao, còn cùng với tớ ăn cơm cùng nhau, tớ lúc ấy tại sao lại không chụp ảnh nhỉ, nếu là chụp ảnh rồi, phỏng chừng mẹ tớ sẽ mang ra trưng bày, tới một cái người cùng người đó giới thiệu một lần.”
Có nghiêm trọng như vậy sao.
Trình Lỗi nói:“ Nhưng mà lần sau tớ không dám ngồi xe của anh ấy nữa, thật là đáng sợ, những mà cái đó tớ cũng có thể lí giải, chiếc xe kia của anh ấy cũng rất là đắt ra ngoài không ai dám đâm, đi nhanh như vậy cũng là bình thường.”
Vu Tịch là cảm thấy có chút nhanh, nhưng mà, cô cũng biết kĩ thuật lái xe của cố Lâm Hàn đu đúng là không tồi.
Hơn nữa đúng là trên đường thành phố B, cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-ong-xa-sieu-cap-cung-chieu/1069887/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.