Chương trước
Chương sau
Sau
Anh nhất thời cảm thấy thập phần kỳ diệu, sẽ có một sinh mệnh mới, lớn lên cùng mình giống nhau.
Thật là có cảm giác thần kỳ.
Nhất thời làm anh đối với tiểu đậu đỏ trong bụng Vu Tịch có rất nhiều chờ mong.
Con trai hoặc là con gái? Sẽ giống anh hay là sẽ giống cô, hoặc là có cả đặc điểm của 2 người bọm họ?
Nhưng mà, bụng cô lúc này vẫn còn bằng phẳng như vậy, xem ra vẫn cần đợi thật lâu, mới có thể xem được.
Vu Tịch nói:“Nếu như lớn lên giống anh……”
Vu Tịch ngẩng đầu lên nhìn anh.
Cố Lâm Hàn lập tức nói:“Giống tôi làm sao, xấu lắm sao?”
Vu Tịch nghĩ một người đàn ông, như thế nào lại để ý tướng mạo đâu.
Cố Lâm Hàn nói:“Em nói đi chứ.”
“Đẹp, nhìn rất đẹp trai, anh xem, anh đẹp trai như thế, cao như thế, trắng như thế, còn thông minh như thế, có tài hoa như thế, đúng hay không.”
Nếu trên mặt cô có thể thu hồi nụ cười giả vờ kia, lời khích lệ kia còn có chút xuôi tai.
Cố Lâm Hàn nghĩ tới cái gì.
“Vậy em nói, tôi đẹp trai hay là Hứa Thời Dịch đẹp trai?”
Như thế nào lại nhắc đến Hứa Thời Dịch rồi.

Cố Lâm Hàn cứ như vậy nhìn chằm chằm nàng, cô thế nhưng lại do dự?
Vu Tịch không phải do dự, cô là thật sự nghiêm túc suy nghĩ.
Hứa Thời Dịch đẹp trai theo kiểu tiểu thịt tươi như ánh mặt trời , nhưng mà cố Lâm Hàn liền có một cỗ khó có thể miêu tả khí chất kiệt ngạo, khi thì bá đạo, khi thì giảo hoạt, làm người cảm thấy rất khó khống
chế.
Nhưng mà nếu là chỉ nhìn một cách đơn thuần mà nói..
Cô không thể không thừa nhận, vẫn là cố Lâm Hàn này, làm cô tương đối vừa ý, Hứa Thời Dịch nhìn có chút trẻ con.
Ánh mắt Cố Lâm Hàn càng ngày càng gần. Vu Tịch nói:“Anh đẹp trai.”
“Thật sự?”
“Đương nhiên là sự thật.” vẻ mặt Vu Tịch chân thành, làm người nhìn không ra cái
gì-
Cố Lâm Hàn:“Vậy tại sao em lại nghĩ lâu như vậy.”
Không phải đâu, cái này còn gọi lâu a.
Vị này cũng quá khó hầu hạ rồi.
“Tôi là nghiêm túc tự hỏi một chút, không phải tùy tiện cho anh một cái đáp án lừa gạt anh sao, đúng hay không.”
Thật sự?
Mặc kệ thật hay giả, dù sao anh nghe xong cuối cùng cũng thoải mái một chút.

Sờ cằm của mình, lại nghĩ đến, chính mình lại cùng một minh tinh nhỏ so sánh, thật là…Điên rồi.
Anh cảm thấy gần đây chính mình thực sự có chút điểm kì lạ, bị người phụ nữ này, không chỉ người có chút ấu trĩ, năng lực suy nghĩ đều thoái hóa.
Mỗi ngày miên man suy nghĩ đều suy nghĩ cái gì đâu.
Hai người về đến nhà, lập tức nhìn thấy Thư Nhã đang ở đó.
Thư Nhã cười tiếp đón hai người, xem hai người cùng nhau từ bên ngoài trở về, nhìn ra tựa hồ là đi tản bộ đi, rất là vui vẻ cười cười, đối với mẹ Chu nói:“Bà xem cái váy cưới này có chút đẹp mắt hơn phải không .”
Váy cưới?
Vu Tịch đi qua đi, Thư Nhã đối với cô nói:”Tiểu Tịch, mẹ có chọn điểm địa phương đi chụp ảnh, chuẩn bị trước hôn lễ, các con xem cái ảnh cưới này, chung quy muốn chụp trước một chút.”
Vu Tịch nhìn nhìn, trên bàn bày đầy album ảnh cưới, xem ra chắc là đều dùng để chọn lựa.
Vu Tịch quẫn bách nói:“A, chụp, chụp ảnh cưới?”
Cô ngẩng đầu nhìn cố Lâm Hàn.
Cố Lâm Hàn nhíu mày:“Rất phiền toái đi.”
Thư Nhã mất hứng trừng mắt nhìn cố Lâm Hàn một cái:“Phiền toái cái gì, kết hôn là phải nghiêm túc, người khác có, Tiểu Tịch cũng không có thể không cỏ, con nhìn xem, cái này đều là ra nước ngoài chụp, các con còn có thể thuận tiện đi chơi một vòng, nếu ngại mệt mỏi thì trong nước cũng có.”
Bức ảnh nhìn đều rất lớn, nhìn cũng cảm thấy rất đắt.
Nhìn cái phòng ở bây giờ, bà ta nói:“Cái phòng chính bây giờ con ở tạm được, còn để hai người ở thì quá nhỏ nếu các con muốn kết hôn thì cái phòng tân hôn nên đổi một chút.”
A, còn phòng tân hôn?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.