Chương trước
Chương sau
Nói đến đây, thật sự Vu Tịch không có một ngày nào không nghĩ đến việc phá thai.
Vu Tịch không kìm nén được vuốt ve bụng của mình.
“Vậy, đứa bé này có phải là càng không thể sinh ra, nếu không, sinh ra cũng sẽ rất oán hận tớ, nói rằng người mẹ này, mỗi ngày đều muốn xóa bỏ nó.”
“Vậy thì không có liên quan.” cố Tân Tân nói:
“Con của cậu ở trong bụng của cậu, chắc chắn sẽ hiểu suy nghĩ của mẹ của chính mình hơn chúng tớ, đứa bé chắc chắn sẽ nghĩ, à, mẹ không muốn mình vì cho rằng sẽ không cho mình được hanh phúc.”
Mặc dù Cố Tân Tân là người không đáng tin cậy, nhưng mà nói chuyện vẫn rất dễ
nghe.
Vu Tịch nghe cô ấy nói như vậy, thật sự suy nghĩ cũng thả lỏng hơn rất nhiều.
Cô nhớ rõ là cô đã tìm xem rất nhiều lần, trên mạng nói, phụ nữ mang thai đều trở nên đa sầu đa cảm, chắc chắn vì điều này mà cô dù chưa có việc gì đã buồn phiền trước.
Nhưng mà nghe cố Tân Tân nói như vậy, thật sự trong lòng cũng thoải mái hơn rất nhiều.
Cô nhìn về phía trước nói:

“Vậy công việc của cậu có vẻ rất tốt, rất phù hợp với suy nghĩ của cậu, khắp nơi đều là ngôi sao nổi tiếng.”
“Hì hì, nhưng thật ra, nếu cậu không theo đuổi thần tượng, cậu sẽ không hiểu, cậu xem, đây chính là thủ đô của điện ảnh, có rất nhiều đoàn làm phim đến đây để quay phim, nhưng tớ có thẻ nhân viên này, có thể đi khắp mọi nơi, ngày đó còn nhìn thấy Chu Ý, rất đẹp trai.”
Vu Tịch nhìn bộ dạng say mê của cô ấy, bất lực lắc đầu.
Cố Tân Tân nói:
“Đúng rồi, tớ nhớ ra, lý tưởng trước đây của cậu cũng là muốn đóng phim điện ảnh, lúc còn nhỏ, khi chúng ta nói chuyện với nhau, cậu nói, cậu rất đóng phim điện ảnh, sau này cậu không nhắc lại nữa, tớ cũng quên luôn.”
Tất cả đều là những chuyện từ khi nào rồi. Vu Tịch thở dài nói:
“Đó không phải là lúc còn nhỏ sao, không hiểu chuyện, nói lung tung, đứa trẻ nào cũng từng mơ mộng trở thành ngôi sao nổi tiếng.”
Cố Tân Tân nói:
“Được rồi, chỉ là trẻ nhỏ mơ mộng hay là cậu nói cái kia là thật sự, có phải sau này gia đình của cậu không cho cậu tham gia đóng phim truyền hình nên sau này cậu từ bỏ nó phải không.”
Vu Tịch nhẹ nhàng nhìn về phía trước.
Đúng vậy, làm loạn đến mức dữ dội, mẹ của cô còn mắng chửi giáo viên của cô, nói người ta là đồ hôi thối dơ bẩn.

Vu Tịch làm gì còn mặt mũi mà đi tìm người ta.
Thật sự Vu Tịch có từng nghĩ tới, nhưng mà, có lẽ cũng có nhiều người đã từng nghĩ đến, nhưng mà thật sự có thể trở thành ngôi sao nổi tiếng, cũng chỉ có được mấy người, sau đó cũng trở lại làm người bình thường, có lẽ là cô thích hợp làm một số công việc bình thường hơn.
Suy cho cùng, trên đời hầu hết tất cả mọi người đều là người bình thường, người càng già càng lớn, cũng chính là ngày càng phải đối mặt thẳng thắn với việc bản thân chỉ là một người bình thường.
Nếu không phải đột nhiên cô và cố Lâm Hàn có con…
Cô sợ rằng, ngay cả nhà họ cố ở bên kia cô cũng không thể chạm tới.
Nhưng mà, hiện tại vậy mà cố Lâm Hàn lại đột nhiên nói, muốn kết hôn cùng với cô…
ở bên kia, cố Lâm Hàn trở về đến nhà, phát hiện ra Vu Tịch không ở đây.
Vô Ưu ở phía sau nhìn thấy sắc mặt của Cố Lâm Hàn không tốt, sợ sệt rụt rè nói:
“Cô Vu nól là cô muốn đi tìm cô cố để chơi, nhưng vẫn chưa quay trở về.”
Cố Lâm Hàm ném quần áo xuống, ngồi trên ghế sofa, cúi đầu tự nhéo trán giữa hai lông mày, thở dài.
Không nên nhất thời xúc động nói ra những điều không giải thích được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.