“Ai, thiếu phu nhân… Thiếu gia, thiếu phu nhân đi rồi, cậu mau tiễn đưa.”
Cố Lâm Hàn cũng không muốn nói chuyện, cầm quần áo đi theo ra ngoài.
Vu Tịch cảm thấy rằng mình sẽ phát điên khi ở trong ngôi nhà này.
Chẳng mấy chốc cô đã đến trường, chưa kịp đi vào đã thấy một nhóm người vội vã đón xe buýt.
Vu Tịch im lặng quan sát.
Này không phải đi học, muốn đi đâu đây?
Trình Lỗi lúc này mới nói: “Oa, Vu Tịch, cậu làm sao mới tới.”
Vu Tịch nói: “Có chuyện gì vậy?”
Trình Lỗi nói: “Chúng ta sẽ đi dã ngoại,
hoạt động của trường đã thông báo từ một tuần trước.”
<1
M
Làm sao Vu Tịch có thể biết được.
Trình Lỗi thấy cô không mang theo gì, liền nói: “Oa, lớp trưởng tối hôm qua còn đặc biệt nhắc lại, cậu cũng không nhìn một chút.”
“Nói ở nơi nào?”
Làm sao Vu Tịch có thể biết được điều này.
Trình Lỗi nói: “Trong nhóm lớp.”
“Tôi lấy đâu ra nhóm lớp.”
“À… Được rồi, lát nữa tôi sẽ thêm cậu vào nhóm.” Trình Lỗi gãi gãi đầu, đúng là đã quên, cô vừa đến mà quên thêm cô vào nhóm.
Vu Tịch nhìn mọi người đều xách túi du lịch, có vẻ như đây là một hoạt động rất lớn, nhưng cô lại không mang theo gì cả, nhất thời cảm thấy thật bất lực.
Tối hôm qua bị nhà họ cố quấn lấy, bây giờ trong óc của cô đều nhão như hồ, làm sao có thể lo được mấy chuyện này.
Trình Lỗi trước kéo cô cùng vào xe, lên xe, tìm một hàng ghế rồi ngồi xuống, Trình Lỗi nói: “Vậy cậu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-ong-xa-sieu-cap-cung-chieu/1069825/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.