Vu Tịch quay đầu lại nói: “Cô đi theo tôi làm gì?” Với cười thực đáng thương: “Thực xin lỗi nha, Vụ Tịch, tôi thật sự là rất yêu Kinh Luân, cho nên mới cẩn thận như thế, làm sao tôi biết được không phải chị muốn ra ngoài nhân cơ hội ở riêng với Tả Kinh Luân đâu.” “Tôi đã sớm nói, là chính cô không muốn tin tưởng, tôi đây cũng không có cách nào.” A, bạn trai cô ta tệ bạc như vậy, làm sao có thể làm cô ta tin tưởng được chứ. Lúc này, lại thấy phía sau… “Vu Tịch?” Một giọng nói nghi hoặc truyền đến Vu Tịch sửng sốt, quay đầu lại nhìn. Lập tức nhìn thấy một chiếc Porsche màu xanh lam, đang đậu ở một bên, không biết đã đậu bao lâu, mà giọng nói vừa rồi đúng là truyền đến từ bên trong. Cổ Lâm Hàn. Anh mở cửa xe ra. Một thân mặc áo thun và quần jean đơn giản, phía dưới là giày lười màu trắng. Chỉ có điều tuy quần áo đơn giản, lại không có một người nào sẽ cảm thấy người này đơn giản. Vụ Điềm lập tức ngây dại, chỉ nhìn thấy gương mặt anh không nóng không lạnh, mang theo hơi thở lạnh lẽo, biểu cảm khuôn mặt không hề gọn sóng, mang theo vẻ đẹp giống như thiên thần Người này là… Tô Hành có thể không nhìn ra một người tốt xấu, nhưng mà Vu Điềm sao có thể không biết. Đang lúc thất thần, Cố Lâm Hàn đã đến bên cạnh Vụ
Tịch. “Chuẩn bị về nhà chứ?” Vu Tịch giật mình nhìn anh: “Sao anh lại ở đây?” “Không phải đã nói là nếu em về muộn, anh sẽ đến mang em về sao.” “Nhưng mà anh nói là 9 giờ…” Bây giờ mới có 8 giờ rưỡi mà. Mắt Cổ Lâm Hàn giật giật. “Biết chắc chắn em sẽ không nghe lời mà, nhất định sẽ muộn, cho nên đến sớm một chút.” Sao cô lại không nghe lời chứ, đây không phải là cô đang chuẩn bị về nhà rồi sao. Vu Điềm còn ở một bên kinh ngạc nhìn như vậy, vốn đang nghi hoặc, hiện tại đã xác định. Người này là đến tìm Vu Tịch. Mà cô ta, vừa muốn há mồm nói chuyện, Vu Tịch đã lôi kéo Cổ Lâm Hàn nói: “Được rồi, vậy đi trước đi.” “Đi thôi, lên xe” Cổ Lâm Hàn chỉ liếc mắt một cái nhìn Vu Điềm ở phía sau, mang theo một vẻ kiêu căng tự phụ như bình thường, anh vẫy tay đi lên xe. Vu Điềm nhìn chiếc xe kia, đó chắc chắn không phải Porsche rẻ tiền, nhìn nhìn chắc chắn là mấy dòng đắt đỏ kia. Vẻ ngoài không hề giống với hàng rẻ tiền trị giá có trăm vạn.
Hơn nữa, biển số xe phía sau… “777777” Có thể sử dụng biển số xe liên tục như vậy… Có thể là nhân vật đơn giản sao? Trong lòng Vu Điềm ghen ghét. Khống chế không được lòng ghen ghét muốn đập đồ. Tuy rằng là chị em với Vu Tịch, từ nhỏ các cô đã không ở bên nhau được bao nhiêu, không phải cùng nhau lớn lên, đối với cô cũng toàn là những lời chế nhạo của Tô Hành, cô ta cảm thấy không hề thân thiết với Vu Tịch một chút nào, hơn nữa, tính cách Vụ Tịch cùng với cô ta cũng không giống nhau, cho dù hai người không hề cùng đến cùng đi, nhưng mà tranh đua từ nhỏ đã không hề ít. Vụ Điềm cũng không hề muốn xem một chút, Vu Tịch có cái gì tốt hơn so với mình. Cho nên cô đến trường học ngoại ngữ, Vụ Điềm cũng muốn đến. Chính là muốn so sánh. Nhưng mà bây giờ, người đàn ông mang đi Vũ Tịch này, không giấu cũng sang, làm trong lòng cô ta đều tức đến vặn vẹo. Lúc này, Tả Kinh Luân lại từ phía sau đuổi tới. “Vu Tịch đâu?” Anh ta nhìn hỏi. Vu Điềm nhìn Tả Kinh Luận đi tới, vốn dĩ cảm thấy Tả Kinh Luân cái gì cũng đều hoàn mỹ, lúc này lại cảm thấy, ở trước mặt người đàn ông kia căn bản là không đủ nhìn, bộ dáng, cũng là người đàn ông kia càng đẹp trai hơn. Lại thấy Tả Kinh Luân đang tìm Vu Tịch khắp nơi, cô ta nghĩ đến, cho dù là người trong nhà, hay là bạn học cùng lớp, mọi người đều biết, Vụ Tịch tìm người đàn ông kia kém hơn nhiều so với Tả Kinh Luân, bây giờ nếu đã biết người đàn ông bên người Vu Tịch này, so với Tả Kinh Luân, không biết mạnh hơn bao nhiều, không biết… sẽ nhìn cô ta chê cười như thế nào đâu.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]