“Đúng vậy.” Vu Tịch cười lạnh: “Tình yêu vốn dĩ không liên quan đến tiền nhiều hơn hay tiền ít hơn đi?” Tả Kinh Luân trong lòng sụp đổ.
Cô đã yêu người khác?
Đương nhiên anh ta không muốn tin vào điều đó.
Một mặt cảm thấy, cô yêu một người chỉ có hai bàn tay trắng, có như vậy thì anh ta có thể từ trên cao giáo huấn cô một trận, và cho cô ấy nhận ra quay đầu lại là điều tốt nhất, như vậy anh ta sẽ cảm thấy dễ chịu hơn.
Một mặt lại cảm thấy, cô thế mà lại yêu những người khác, làm cho anh ta cảm thấy trong lòng không phục. “Ò, tôi thật sự rất tò mò, rốt cuộc người kia là người như thế nào, mà khiến cô mê mẫn đến vậy.”
Vu, Tịch nói: “Là người cao ráo, đẹp trai, lại có khí chất, không chỉ mình tôi, bất cứ người nào nhìn đều cũng sẽ bị cuốn hút bởi anh ấy.”
Đầu tiên Tả Kinh Luân bị chọc tới tức giận, lúc sau bị chọc tức đến cười lạnh. “Được đi, Vụ Tịch, coi thật sự, thật sự rất tốt, chỉ có mình cô tưởng tượng ra được người như thế, cô bị ma quỷ ám ảnh rồi.”
Tả Kinh Luân nghĩ không có khả năng có người như vậy. Chắc chắn là cô cố ý nói như thế để chọc tức anh ta. Vu Tịch nói: “Dù sao thì anh ấy tốt như thế, cũng đủ cho tôi cho không, thế là được rồi.”
“Nếu anh đến đây chính là để nói cái này với tôi, vậy nói xong rồi, tôi đi trước.”
“Vu Tịch, chúng ta phải nói chuyện này cho xong, cô thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-ong-xa-sieu-cap-cung-chieu/1069799/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.