Chương trước
Chương sau
“Tôi thèm vào anh có biết xấu hổ hay không ai mà thèm thích anh.” Mạc Song Song trợn trắng mắt liếc anh ta, “Với tư cách là một bác sĩ tôi chỉ là có ý tốt muốn nhắc nhở anh, trong sushi có rất nhiều kí sinh trùng, ăn nhiều không tốt cho sức khỏe, vẫn là ăn ít thì tốt hơn. Lần trước có một bệnh nhân đau bụng đến bệnh
viện kiểm tra, thì ra là vài kí giun đã sinh sôi ở trong gan, nguyên nhân là anh ăn sushi trong thời gian dài. Anh không nhìn thấy những con giun khi được gắp ra vẫn còn sống.”
Mạc Song Song biểu cảm lố cùng với ngôn ngữ cơ thể chân thực, Coco chỉ cảm thấy trong dạ dày buồn nôn từng cơn, cảm thấy sushi ăn tối hôm qua đều muốn nhổ ra ngoài, “Im ngay đừng nói nữa. Cô người phụ nữ này sao có thể ghê tởm như thế.” Coco không nhịn được tức giận gào lên.
“Tôi nói là sự thật anh thích tin thì tin.” Mạc Song Song nói, “Anh xem anh xem sắc mặt vàng khè, khuôn mặt gầy đi, vừa nhìn đã biết dạ dày không tốt. Nào đến đây, lè lưỡi ra để tôi xem xem.”
Coco:
Thực ra cô ấy nói rất chuẩn. Dạ dày của anh ấy thực sự không tốt. Hơn nửa có liên quan đến ăn uống.
Tính chất công việc của anh ấy đặc biệt, thời gian làm việc không cố định thường tăng ca thêm giờ, nếu như giúp ê kíp hoặc cô dâu
tạo hình, thậm chí trời chưa sáng đã phải dậy rồi.
Bỏ bữa là chuyện bình thường, cộng với việc thức khuya, không tránh được ăn khuya rõ ràng biết rằng không tốt cho sức khỏe nhưng cũng không còn cách nào.
Nhưng anh ấy không muốn thừa nhận với Mạc Song Song để tránh bị cô ấy cười đùa, “Mạc Song Song cô có phải bị bệnh nghề nghiệp không? Bây giờ đang thi đấu, cô cho rằng là phòng khám của cô sao, mau chóng câu cá đi, bớt nói nhảm lại.”
Mạc Song Song không vui trừng mắt nhìn anh ta: “Anh cũng biết đang thi, thế anh còn nói tới nói lui, anh câu cá cái gì đến gót chân cũng không câu được. Anh nhìn lại xem tôi câu được bao nhiêu hừ còn dám mắng tôi.”
Coco thò đầu vào nhìn vào trong cái xô, nha đầu này lại không nói không rằng câu được hơn mười con cá, lại còn câu được 1 con cá lớn màu đen.
Coco bĩu môi, lời nào cũng không dám nói nữa.
“Hừm thật xui xẻo, sao có thể rút được cùng đội với anh chứ.” Mạc Song Song lẩm bẩm trong miệng, “Bơi không biết, câu cá cũng không biết, thật sự không biết rốt cuộc anh biết cái gì.”
Coco: “…” vô cùng tổn thương. Trước nay anh chưa bao giờ mất mặt như thế trước mặt phụ nữ.
“Tôi biết trang điểm với tạo kiểu, cô biết không?” Coco không chịu thua nói.
“…” Mạc Song Song kinh thường nhìn anh ta một cái, đáp lời, “Tôi biết khám bệnh cho người khác
anh biết không?”
Coco: “…”
Mạc Song Song cười giễu cợt: “Lấy chuyện bản lĩnh sở trường của mình ra nói anh đúng là không biết xấu hồ”
Coco: anh ta cảm thấy người
phụ nữ này nhất định là do ông trời phái đến để làm nhục anh. Sao trước mặt cô ấy anh lại trở thành tồi tệ như thế chứ. coco:

Coco đeo kính râm lên, cầm lấy cần câu, nhìn mặt hồ phẳng lặng.
Câu cá giống nhau, dụng cụ câu giống nhau, vị trí giống nhau tại sao cá không muốn cắn lưỡi câu của anh, lẽ nào cũng coi thường anh ta sao? Coco ngày càng sầu não, nếu như không phải thi đấu, anh ta thật muốn giũ áo bỏ đi.
Nhìn Coco trầm mặc rất lâu không nói chuyện, Mạc Song Song tự hỏi những lời mình nói lúc nãy có quá nặng không, làm tổn thương lòng tự tôn của anh ta.
“Này” Mạc Song Song nhẹ nhàng gọi anh ta một tiếng.
Không trả lời.
“Này” Mạc Song Song tăng âm lượng.
Coco đến đầu cũng không ngẩng
Mạc Song Song: ừm xem ra giận thật rồi.
Mạc Song Song cắn môi, đặt cần câu xuống, chuyển chỗ ngồi đến bên cạnh Coco, ngồi sát chỗ anh ta.
Vu Tịch đĩnh đạc nói: “Đó là, học một chút, da mặt dày đi khắp thiên hạ.”
Mắt thấy sắp đến cửa lớp.
Hứa Thời Dịch nói: “Được rồi, giữa trưa chờ cậu ăn cơm.”
“Chờ tớ?”
Vu Tịch chỉ vào mình. “Đúng vậy, làm sao, cậu có hẹn?”
“Thật ra không có.” Vụ Tịch xua tay: “Thế quyết định vậy đi, giữa trưa gặp ở nhà ăn.”
Vu Tịch đi vào trong phòng học.
Lại không nghĩ tới, một màn kia sớm đã bị mọi người nhìn ở trong mắt.
Còn không có bước vào, moin người đã thấy được Vu Tịch và Hứa Thời Dịch cùng nhau vừa nói vừa cười, đi đến phòng học.
Càng không cần phải nói, lúc này trang web của trường cũng đã sớm mở topic thảo luận.
Phía trước.
Khâu Y Nhụy ghen ghét không chịu được, trừng mắt nhìn bên này, tức giận ở kia châm ngòi một câu: “Có người chính là có thể thông đồng, không biết ôm mục đích gì tới trường học của chúng ta thống đồng Hữa Thời Dịch, tiện.”
Vụ Tịch đặt cặp sách xuống, ngẩng đầu lên: “Cảm ơn khích lệ.”
Khâu Y Nhụy sửng sốt, quay đầu lại nhìn, Vu Tịch thật sự đang nói chuyện với cổ ta. “Cô nói cái gì?”

Vụ Tịch nói: “Cảm ơn cô khích lệ tôi có thể thông đồng, năng lực này không phải ai cũng có, không tin cô đi tìm Hứa Thời Dịch, xem cậu ấy có biết cô là ai không.” 11
Một bên, Trình Lỗi nhìn, từ phía dưới nhẹ nhàng kéo Vũ Tịch.
Vu Tịch thật là quá lớn gan, ai đều dám đắc tội. Khâu Y Nhụy này chính là chị đại của trường học này. Chỉ là, Vu Điềm bên cạnh cũng kéo lại Khâu Y Nhụy. “Được rồi, chúng ta là tới học tập, cũng không phải tới thông đồng người, này thành ra cái gĩ, được rồi, Y Nhuỵ.”
Tuy rằng lời này nhìn như là đang hòa giải, nhưng lại như là khinh miệt Vu Tịch. Vu Tịch nhìn Vu Điểm, Vụ Điềm sớm từ lúc nhìn thấy
Vu Tịch và Hứa Thời Dịch ở cùng một chỗ đã không có sắc mặt tốt. Khâu Y Nhụy đương nhiên là cho Vu Điềm mặt mũi. “Cậu nói cũng đúng, chúng ta là tới học tập, không giống như là một ít người, trời sinh tiện.”
Vụ Tịch cũng không khách khí: “Có một số người, đôi mắt lớn lên như thế nào thì nhìn thế giới này như thế đây, người ta chỉ là kết bạn mới cũng có thể nghĩ đến bấn như vậy, loại người này sinh hoạt không biết là có bao nhiêu khổ mới có thể nhìn cái gì cũng đen tối như vậy.”
“Cô, Cô… Ha, cô kết bạn mới hay là muốn leo lên người ta, tự trong lòng cô biết.”
Cô ta mới vừa nói xong, bên kia có người kêu lên: “Oa, nhìn kìa, Hứa Thời Dịch mới vừa lên trang web trường chúng ta làm sáng tỏ, nói là bạn tốt với Vụ Tịch, những bức ảnh chụp lén đó đều chú ý một chút, đừng loạn vặn vẹo quan hệ hữu nghị giữa bọn họ, oa.” 11
Khâu Y Nhụy lập tức nghẹn một chút.
Đằng sau, fans đoàn nhóm của Hứa Thời Dịch vốn đang đang nhìn Vu Tịch bị người ta mắng, nhìn đến Hứa Thời Dịch tự mình đi làm sáng tỏ, lúc ấy tâm tình tốt rất nhiều.
Ở phía sau nói: “Oa, Hứa Thời Dịch nói, người ta là quan hệ bạn bè, mọi người đừng nói bậy nữa.”
“Cũng là, nam nữ đi cùng một chỗ làm như chuyện gì tư mặt lắm, các người sống ở triều đại gì vậy.”
“Đại Thanh sớm diệt vong rồi.”
Tin tức này lập tức làm cho người từ chó chút ghét Vu Tịch thành hâm mộ Vu Tịch.
Cùng Hứa Thời Dịch là bạn bè…
Vận may của Vu Tịch rất tốt mới có thể làm bạn bè với Hứa Thời Dịch. Nhìn Hứa Thời Dịch hiếm khi lên Tieba làm sáng tỏ mà giờ lại lên đây, có thể thấy được, anh rất coi trọng
Vũ Tịch…
Khẩu Y Nhụy nghe vậy, không tin mở Tieba ra nhìn.
Nhìn bên trên nói, trong lòng tức giận lại không phát tiết được.
Vụ Điềm nhìn, kéo Khâu Y Nhụy nói: “Được rồi, tớ tin tưởng cũng không phải, tớ nghe người ta nói, Vụ Tịch ở bên ngoài có bạn trai, giống như ở chung rồi cơ, hắn là không phải Hứa Thời Dịch.”
“Cái gì? Ở chung?”
Đối những học sinh cấp ba này mà nói, ở chung vẫn chuyện cách bọn họ rất chi là xã xôi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.