Vụ Tịch chớp chớp mắt: “Ách…” Cổ Tân Tân ở một bên ôm lấy cái gối, dầu miệng nói: “Mẹ, đấy không phải là bằng trà rót nước, đó là trợ lý, là trợ lý đó, mẹ không hiểu được đâu, mẹ đừng quản nữa mà. Con đến công ty làm cái gì chu, làm thư ký cho bố sao?” “Thế nào là không phải bưng trà rót nước? Mẹ thấy con đúng là bị quỷ che mắt rồi, nhất định phải đi, con đến cổng tỷ nhà mình đi, đương nhiên mọi người sẽ coi con như là một cô chủ. Còn về tiền lượng, bố con sẽ trả cho con với mức lương cao nhất, con công việc của con bố con cũng giao cho ít nhất.” “Ây da, vậy so với việc con làm ở nhà mình có gì khác nhau đâu, con không đi, con muốn tự lực cảnh sinh.” “Con đấy, con chính là cái bộ dạng này, còn muốn tự lực cánh sinh à, con ở nhà đến nước cũng không phải rót, không có ai rót nước cho con từ khắc khát chết lâu rồi. Ngược lại con bây giờ thì hay rồi, đị theo ngôi sao gì đó, chính mình còn lười muốn chết còn muốn đi hầu hạ người khác…Con đúng là có lớn mà không có khôn.” “Đời người cần phải cải biên lại.” Cổ Tân Tân dáng vẻ oai phong lẫm liệt nói: “Được rồi được rồi, Vũ Tịch chẳng mấy khi mới tới một lần, mẹ làm cậu ấy sợ rồi, Vũ Tịch chúng ta đi, lên phòng chơi. “Này Cố Tân Tân, mẹ xem nếu con dám đi mẹ kêu bố đánh gãy chân con.” Cổ Tân Tân không quan tâm mẹ mình nữa, kéo Vu Tích chạy về phòng. Phòng của Cổ Tân Tân đúng là phòng của một người theo đuổi thần tượng. Trên tường treo đầy poster của ngôi sao, mặt bàn để toàn là tập san báo chí có mặt idol nhà cô ấy, bên giường còn dán đầy những bức hình chụp lại của những lần cô ấy đi xem các buổi biểu diễn ca nhạc. Hơn nữa idol của cô ấy có một thời gian vắng bóng, đúng là một người đa tình. Vu Tịch nhìn cô ấy: “Cậu thật sự muốn đi làm trợ lý à?” Cố Tân Tân nói: “Đúng vậy, tớ muốn đến tổ kịch làm trợ lý, vừa để nghe ngóng được, vẫn là từ trong đội fan của chồng tớ tìm một người làm tay trong cho tớ , tốn của tớ không ít tiền tiểu vặt đâu. Vô Tịch không còn gì để nói nhìn cô ấy: “Chồng cậu là ai?”
Vô Tịch bỏ tay: “Cậu lại đổi chồng khác à?” “Đó là, Hứa Thời Dịch hồi nhỏ không nhìn ra được lại đẹp trai như vậy, càng này càng đẹp nha, anh ấy đã thành công thăng hạng lên làm chồng tỏ.” Ban đầu Vu Tịch còn muốn nói với cô ấy kết bạn với Hứa Thời Dịch trên Wechat, lúc này cảm thấy vẫn là không thì hơn. Phát cuồng quá, cô không nghĩ cậu ấy còn muốn xin cả Wechat. Vu Tịch nói: “Mẹ cậu không đồng ý, cậu phải làm sao?” “Được rồi, tớ khác có cách, dù thế nào bà ấy cũng đừng nghĩ quản tớ, bây giờ việc của tớ không quan trọng, quan trọng là chuyện của cậu và Cỗ Lâm Hàn, hai người làm sao vậy?” Vu Tịch hừ một tiếng; “Không cần nói nữa, ngày mai tớ mang chiếc bụng mà anh ta làm ra này đi xử lý, chính anh ta sẽ biến mất.” Cổ Tân tân bất đắc dĩ nhìn cô: “Cố Lâm Hàn này cũng thật là, không có việc gì đi cãi nhau ầm ĩ với cậu làm gì không biết, rõ rằng thừa hiểu tính khí của cậu thích ăn mềm không ăn cứng mà vẫn còn ầm ĩ với cậu.” Vu Tịch nằm xuống giường, vừa nằm vừa nói: “Quên đi, dù sao qua ngày mai, không còn chung đường nữa thì đường ai nấy đi.” Cổ Tân Tân có chút đáng tiếc, chỉ là, bọn họ thật không cam lòng, cô cũng không có cách nào làm cho hai người họ hòa hợp được. Đêm nay Cổ Tân tân ngủ cùng với Vu Tịch. Tuy rằng miệng nói là làm, nhưng Vu Tịch vẫn quyết chủ ý phá thai. Sáng sớm, Vu Tịch đi tìm một bệnh viện tốt để khám, phớt lờ biển hiện không vui của Cổ Tân Tân. Cổ nhìn xuống bụng mình, hiện tại vẫn phẳng lì như cũ, không chút nào nhìn ra được bên trong đạng thay đổi như thế nào. Cô không tưởng tượng nổi khi bụng mình to lên sẽ có hình dạng như thế nào.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]