Lúc đầu tưởng rằng cô đang nói đùa. 
Hứa Thời Dịch cười cười: “Lúc trước cô sống ở nước nào?” 
“Nước Mỹ. “Cô vừa mới trở về phải không?” 
“Đúng vậy.” 
Bạn bè của Hứa Thời Dịch ở đằng sau huýt sáo về phía này. 
Hứa Thời Dịch quay đầu lại nhìn thoáng qua, không để ý đến họ, cùng Vũ Tịch đi về phía trước. Hứa Thời Dịch nói: “Cô đang xem câu lạc bộ sao? Cô muốn tham gia câu lạc bộ nào?” 
“Ò, tôi muốn tham gia câu lạc bộ cờ vây.” 
“Câu lạc bộ cờ vây? Cô có thể chơi cờ vây sao?” 
“Không phải, chính là bạn của tôi. Ở câu lạc bộ cờ vậy, tôi cũng tham gia câu lạc bộ cờ vây của họ. Cô nói xong, quay đầu lại gọi: “Có phải không Trình Lỗi?” 
Trình Lỗi sửng sốt, chỉ thấy Hứa Thời Dịch cũng nhìn về phía anh ta. 
Cùng Hứa Thời Dịch đối mặt hả… 
Anh ta sững sờ hồi lâu, mới phản ứng lại đây, vội vàng cười, nói: “À, vâng, đúng rồi, cổ ấy vừa nói muốn tham gia câu lạc bộ cờ vây của chúng tôi, tôi tôi là bạn ngồi cùng bàn với cổ ấy, tên tối là Trình Lỗi.” 
Hứa Thời Dịch nhìn anh ta: “Ò, câu lạc bộ cờ vây cũng rất tốt.” 
Anh ta nói một cách thản nhiên. 
Trình Lỗi cảm thấy tim đập tăng tốc. 
Anh ta không ngờ rằng có một ngày chính bản thận mình, bởi vì cùng một nơi với Vũ Tịch mà được tiếp xúc với Hứa Thời Dịch. 
Hứa Khả tiếp tục đi về phía trước. 
Vụ Tịch cùng đi tới cười mỉm nói: “Tôi còn chưa hỏi anh, ngày đó tại sao anh nhảy tường?” 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-ong-xa-sieu-cap-cung-chieu/1069762/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.