Cố Lâm Hàn nói: “Chỉ với phẩm chất của cô, tìm đàn ông? Đừng doạ chết người.”
Cô có phẩm chất gì!
Cô tốt như vậy, sao có thể doạ chết
người.
“Anh… tôi muốn hẹn hò tình một đêm, không biết dễ dàng như nào đâu!”
Tình một đêm!
Vu Tịch cô dám!
“Cô mang đứa con của tôi đi hẹn hò tình một đêm?”
Toàn bộ khuôn mặt của cố Lâm Hàn đen lại, trông như sắp cắn răng, móng vuốt vồ lên.
“Sao, ai bảo anh làm đau như thế, không hề thoải mái tý nào, tôi muốn tìm người giải toả một chút, đỡ sinh
ra bóng ma tâm lý.
Thấy sắc mặt anh càng ngày càng ảm đạm, Vu Tịch vội vàng nói: “Vậy nên, có lẽ đứa nhỏ này cũng không có liên quan gì đến anh, tôi đi đây, anh ít quản tôi đi, hừ.”
Vu Tịch mở cửa đi ra ngoài.
Cố Lâm Hàn kéo người trở lại.
Vu Tịch còn chưa kịp phản ứng đã bị anh đè trực tiếp lên ghế phụ.
“Ha, bị người khác làm qua? Tôi không tin, để tôi kiểm tra một chút.”
Kiểm tra thế nào?
Vu Tịch đang bận cố gắng trốn tránh, nhưng cô thấy bàn tay của cố Lâm Hàn lần theo quần đòng phục học sinh của cô, sau đó xuống thấp.
Mẹ nó, lưu manh!
Vốn đồng phục học sinh đã rất rộng, phía trên có dây thun, Vu Tịch vào trường hơi muộn, đòng phục học sinh không vừa vặn, lại có chút to, lần này thật tiện lợi cho người đàn ông chết tiệt này.
Vu Tịch hét lên đẩy tay anh ra.
Buông ra, anh buông tôi ra, anh làm
gì, đây là trên đường.
“Làm gì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-ong-xa-sieu-cap-cung-chieu/1069723/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.