Vu Tịch tức giận nhìn anh, “Anh, anh cười cái gì, đắc ý cái quằn, một đêm nữa, cũng là ba cm.”
Còn dám mạnh miệng!
Cố Lâm Hàn lập tức hô lên với bên ngoài, “Chị dâu bên cạnh chịu đựng một chút. Gia đình chúng tôi đang thúc giục tạo người. Đêm nay nếu không tạo được, cũng sẽ không kết thúc!”
Hai mắt Vu Tịch nhìn thẳng.
“Anh, anh, anh nói nhảm cái gì vậy hả.”
Chị dâu bên cạnh vừa nghe thấy, sắp tức chết luôn rồi.
“Hai người không ngủ, còn không cho người khác ngủ hả, chúng tôi còn phải dậy sớm đi làm.”
Cố Lâm Hàn nhìn người phụ nữ bị cưỡng ép dưới thân mình, nhất thời có chút mong đợi, tình cảm mãnh liệt một đêm bắn ra bốn phía.
“Chị dâu à không còn cách nào khác, bạn gái của tôi quá nhạy cảm, vừa mới chạm đã hét lên không được, đợi tôi thu phục cô ấy thành thật đã, cô ấy
không còn sức sẽ không kêu nữa!
Vu Tịch nhìn anh thực sự muốn chiếm hữu mình, như thể sắp làm cô ngay tại chỗ, cô bị doạ kêu lên.
“Đừng như vậy, tôi, tôi mang thai mà!”
“Đây không phải là lấy ra giúp cô sao? Cô không muốn đứa bé này.”
“Tôi, tôi sai rồi, anh xuống đi được không, thật sự không được.”
Ha, mới như vậy đã xin tha.
Anh còn chưa bắt đầu đâu.
Anh nhìn chăm chú vào khuôn mặt nhỏ nhắn trắng hồng dưới ánh đèn này, “Không phải nói tôi là ba cm à?”
“Không, không, là cách mặt đất ba cm, cách mặt đất!”
Mặt đất?
Người phụ nữ này! Mệt cô còn nghĩ ra được.
Chỉ cỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ngot-ngao-ong-xa-sieu-cap-cung-chieu/1069695/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.