Editor: Xám
Cố Tĩnh Đình lại phạt Đường Hạo Triết đứng trung bình tấn ở trong sân. Lúc bọn họ quay về, Đường Hạo Triết đã đứng tấn hơn một tiếng ở trong sân rồi.
Mặt trời đã xuống núi, gió thổi qua, từng cơn lạnh lẽo.
Đường Hạo Triết đang ở giữa sân, gối khuỵu xuống , đỉnh đầu còn đội một quyển sách.
Hai tay duỗi rất thẳng, nhìn rất cố gắng.
Mùa thu mát mẻ, trên trán bé lại rỉ ra một lớp mồ hôi mỏng.
Hai tay duỗi ra rất thẳng, sắc mặt ửng đỏ, nhìn ra được bé đã rất mệt rồi. Nhưng lại duy trừ tư thế đứng tấn tiêu chuẩn không hề nhúc nhích. ,
Cố Tĩnh Đình đang đứng ở bên cạnh bé, vẻ mặt nghiêm túc, hoàn toàn không cho phép thương lượng mà nhìn con trai.
Cảnh tượng đó, làm mấy người Cố Thừa Diệu, chấn động.
. . . . . . . . . . . .
Buổi chiều hôm nay Cố Thừa Diệu vừa xảy ra chuyện, Đường Hạo Triết cũng bị đón về nhà.
Vừa vào cửa, bé đã bị mẹ và ba bé xách vào trong phòng giáo dục một mình.
Thật ra hoàn toàn không cần Cố Tĩnh Đình ép hỏi, thầy giáo đã sớm kể đầu đuôi ngoạn ngành chuyện bé làm với Cố Tĩnh Đình rồi.
Cố Tĩnh Đình giận ghê người.
Thằng nhóc này, ở nước Mỹ làm loạn thì thôi bỏ qua.
Trở về Trung Quốc, vẫn còn như vậy, sao có thể không khiến người ta tức giận?
,
Vừa mới nghĩ trừng phạt con trai như thế nào.
Có điều còn chưa sử dụng một chiêu nào, đã phát hiện sắc mặt Đường Hạo Triết rất bất thường.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-mong-manh-chong-truoc-qua-ngang-tang/1802402/chuong-331.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.