Editor: Xám
Nếu như Cố Thừa Diệu đang diễn kịch, vậy anh ta thật sự diễn quá thật rồi?
Từ cầu hôn, đến bốn phiến môi chạm nhau hiện giờ.
Diêu Hữu Thiên nhìn gương mặt phóng đại trước mặt, có một thoáng phản ứng không kịp.
Tại sao mọi chuyện lại biến thành thế này? Rốt cuộc người tên Cố Thừa Diệu trước mặt đang nghĩ những gì?
Anh ta ——
Rất nhanh, tâm tư của cô đã bị cơn đau truyền đến từ trên môi cắt ngang.
,
Vào lúc áp môi lên đôi môi Diêu Hữu Thiên, Cố Thừa Diệu bất ngờ phát hiện ra, người phụ nữ trước mặt có một đôi môi vô cùng mềm mại.
Đầu xuân lành lạnh, làn môi cô hơi lạnh.
Giống như tay của cô, có nhiệt độ thấp hơn người bình thường.
Khẽ nheo mắt lại, quả nhiên là máu lạnh, cho nên người cũng lạnh.
,
Một người phụ nữ như thế, lại sắp trở thành vợ của anh sao?
Trong lòng tức giận, anh hé miệng ra dùng sức cắn không chút nghĩ ngợi.
Cảm giác đau khiến Diêu Hữu Thiên vươn tay chống lên ngực Cố Thừa Diệu, muốn đẩy anh ra.
Bàn tay đặt trên eo cô lại bắt đầu dùng sức.
Thật ra nụ hôn này của Cố Thừa Diệu không thể gọi là hôn.
,
Anh cực kỳ thô lỗ, ngang tàng dùng sức cắn lên môi Diêu Hữu Thiên.
Chỉ một cái, nhưng rất sâu, rất mạnh.
Môi Diêu Hữu Thiên bị anh cắn sinh ra đau đớn.
Ngước mắt lên, lập tức nhìn thấy trong mắt Cố Thừa Diệu chợt lóe lên ánh sáng khát máu.
Có điều chỉ trong một thoáng, rất nhanh, anh lập tức lùi lại.
Anh biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-mong-manh-chong-truoc-qua-ngang-tang/1802094/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.