Editor: Xám
"Cô nói tôi cường bạo cô?"
Trong nháy mắt, Diêu Hữu Thiên cảm thấy tay mình đã sắp gãy rồi.
Những cảm xúc trong mắt người đàn ông trước mặt hiện ra không hề che dấu khiến cô hiểu rõ tất cả.
Thân thể rõ ràng là đau đớn, nhưng vẻ mặt cô lại đang cười.
,
Khuôn mặt vốn trắng nõn, bởi vì đau nên lại càng hiện ra vẻ nhợt nhạt. Nhưng không thể làm giảm bớt sự quật cường lộ ra trong mắt cô.
Ánh mắt đối diện trực tiếp với sự căm ghét trong mắt Cố Thừa Diệu, giọng nói của cô rất nhẹ: "Chẳng lẽ không phải sao?"
,
Lực đạo trên tay càng thêm mạnh, cô lại nhếch khóe môi lên: "Anh nhân lúc ý thức của tôi mơ hồ để xâm phạm tôi, cưỡng ép phát sinh quan hệ với tôi, không phải cường bạo thì là gì?”
Cố Thừa Diệu hơi híp mắt lại. Người phụ nữ này thật đúng là răng bén lưỡi nhọn.
Ý thức mơ hồ? Cướp ép phát sinh quan hệ với cô ta? Khóe miệng Cố Thừa Diệu hơi nhếch lên: "Căn phòng này là phòng nghỉ để Cố thị mở cuộc họp hàng năm."
,
Hôm qua Cố thị họp hàng năm, ngoài đại sảnh mở tiệc rượu, cả tầng này, còn có phòng nghỉ của hai tầng trên, đều được Cố thị bao hết.
"Vậy thì sao?" Hiện giờ Diêu Hữu Thiên dám khẳng định, chắc chắn tay của mình đã tím bầm rồi. Sức lực của người đàn ông trước mặt lớn đến mức vượt quá cả tưởng tượng: "Trước hết mặc kệ là địa bàn của ai, anh không để tâm đến nguyện vọng của tôi, không có được sự đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-mong-manh-chong-truoc-qua-ngang-tang/1802077/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.