Diêu Hữu Thiên cũng không chú ý bạn thân nói Bát Quái, cô không hề chớp mắt nhìn ra phía ngoài cửa sổ. Bây giờ thời tiết hơi lanh, gió lạnh thổi từng cơn.
Đối diện lối đi bộ, có một ông lão ôm một cái túi lớn. Lúc đang băng qua đường, cái túi trên tay lại bị rách
Có thứ gì đó rơi ra ngoài, lăn đầy trên mặt đất
Chiếc xe chạy ngang qua, không có chiếc nào dừng lại, người đi đường thừa dịp đèn xanh càng đi lại nhanh hơn
Ông lão đứng ở đầu đường, đôi tay run rẩy nhặt đồ trên mặt đất
Lúc này có một chiếc xe dừng lại, người trong xe xuống xe, giúp ông lão nhặt đồ
“Thiên Thiên, cậu đang nhìn cái gì vậy?”
Mạc Dư Tiệp đánh thức Diêu Hữu Thiên đang lạc vào thế giới thần tiên, cô thu hồi ánh mắt, liền thấy mấy chị em tốt đang nhìn mình chằm chằm
“Bên ngoài có gì mà nhìn? Bọn mình nói chuyện cậu đều không hề chú ý?”
Diêu hữu thiên không trả lời, tầm mắt lại quét ra bên ngoài một cái, ông lão đã được người kia đỡ qua đường cái
Bóng lưng kia lại làm cho tầm mắt cô dừng lại một lần nữa, lại bị tiếng kêu của chị em tốt kéo trở về
Cô quay mặt sang cười cười: “Không có gì, các cậu vừa nói gì?”
Mạc Dư Tiệp vừa muốn nói tin tức kia lại một lần nữa, vào lúc này điện thoại của Diêu Hữu Thiên vang lên, âm thanh bên kia điện thoại, làm cho sắc mặt của cô hơi thay đổi
............................................................
Bạch Yên Nhiên nhìn màu đỏ trên quần, có chút kinh hoảng, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-mong-manh-chong-truoc-qua-ngang-tang/1802059/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.