Bạch Yên Nhiên vừa chạy đi ra ngoài, liền cản xe taxi rời khỏi
Cố Thừa Diệu quýnh lên,xe cũng không kịp mở, trực tiếp kêu chiếc xe đuổi theo.
Trong lòng anh biết rõ Bạch Yên Nhiên không có chỗ khác để đi, nhưng vẫn không muốn làm cho cô nghi ngờ mình
Một đường quay về nhà trọ
Bạch Yên Nhiên lên phòng, liền nhào xuống giường ô ô khóc lên
Cố Thừa Diệu vào cửa nghe được tiếng khóc đó, lại đau lòng
“Yên Nhiên. Em nghe anh giải thích.” Đỡ Bạch Yên Nhiên dậy, hai tay nắm bả vai cô, dù thế nào cũng không để cho cô tránh thoát
“Em không nghe, em không nghe.” Bạch Yên Nhiên bịt kín lỗ tai, cô sợ, rất sợ, sợ nghe được Cố Thừa Diệu nói anh thích cô gái khác, anh không thương mình nữa
“Anh thật sự không biết cô gái kia.” Cố Thừa Diệu giải thích đơn giản về chuyện ngày hôm đó: “Anh chỉ muốn dạy dỗ cô ta một chút, Yên Nhiên em phải tin tưởng anh.”
“. . . . . .” Bạch Yên Nhiên khép hờ nửa mắt, rũ mắt xuống nhìn Cố Thừa Diệu đang nắm tay mình
“Yên Nhiên, em phải tin tưởng anh.” Trong lòng Cố Thừa Diệu tràn đầy bất đắc dĩ, nếu như sớm biết là trêu chọc một bà điên, dù nói thế nào anh cũng sẽ cách người phụ nữ kia xa một chút
Bạch Yên Nhiên vẫn không nói lời nào, giọt lệ ở khóe mắt vẫn giống như muốn rơi xuống, không nói hết đẹp đẽ động lòng người, vừa thấy đã thương
Cố Thừa Diệu nhìn thấy bộ dáng này của cô, tim đều đau rồi, vươn tay ôm cô vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-mong-manh-chong-truoc-qua-ngang-tang/1802047/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.