Diêu Hữu Thiên mua ô xong, đi về phía một nhà trong chuỗi cửa hàng giặt khô ven đường. Còn chưa vào đến cửa, mưa bên ngoài đã ngừng. 
Bóng đêm cũng bắt đầu trỗi dậy. 
Hôm nay cô mặc một chiếc váy chữ A màu trắng, bên ngoài khoác một chiếc áo khoác lửng màu đỏ. Dưới chân đi một đôi giày cao gót màu bạc. Tất chân màu da bao lấy đôi chân dài mảnh khảnh thẳng tắp của cô. 
. 
Dùng màu sắc táo bạo như vậy, cộng thêm vóc người cao gầy của cô, khiến cả người cô thoạt nhìn đều tỏa một loại khí chất khác thường. Khi cô đi về phía cửa hàng giặt quần áo, làm cho một số người đi đường rối rít chăm chú nhìn, tưởng là một minh tinh nào đó. 
. 
Từ Tư Nhiễm thấy cô đứng ở cửa, bỏ quần áo trên tay xuống, nhanh chóng chào đón, trên mặt mang theo nụ cười xán lạn: “Thiên Thiên, cậu tới rồi à? Chờ một lát, mình lập tức xong ngay.” 
“Được.” Diêu Hữu Thiên gật đầu. Nhìn thấy vẻ mặt tươi cười như ánh nắng của Từ Tư Nhiễm, trong nháy mắt cô cảm thấy tâm tình vui vẻ lên theo. 
Lúc Diêu Hữu Thiên vào cửa, Từ Tư Nhiễm còn đang sửa sang lại quần áo trên tay. 
Hiện giờ cũng không muốn để cô ấy (Diêu Hữu Thiên) chờ lâu, cô ( Từ Tư Nhiễm) đi vào nhà trong đánh tiếng thưa chuyện với mẹ. 
. 
Rất nhanh, lại đi ra. Trên tay cô ôm một đống quần áo: “Thật ngại quá, Thiên Thiên. Mình phải giao những bộ quần áo này ra ngoài trước. Hay là cậu ngồi chơi một lát nhé?” 
“Không sao, mình 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-mong-manh-chong-truoc-qua-ngang-tang/155520/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.