Khi Tương Duyệt rời khỏi phòng học đã là năm giờ chiều.
Tiền Sĩ Tranh cùng cậu sóng vai xuống lầu, thuận tay lấy từ trong ba lô ra một hộp quà đưa cho cậu, cười nói: “Sinh nhật vui vẻ.”
_Cái gì thế? – Tương Duyệt có chút vui vẻ nhìn về phía cậu ta, tiếp nhận hộp quà, tựa hồ muốn mở ra ngay lập tức.
_Về rồi hãy mở – Tiền Sĩ Tranh liếc về một phía cách đó không xa, trước cửa trường có một chiếc ô tô quen thuộc – Hoắc Tiên sinh đến rồi kìa.
Tương Duyệt đem hộp quà nhét vào trong ba lô, cũng chú ý tới chiếc xe cách đó không xa, nụ cười trên mặt càng xán lạn hơn. Rõ ràng trước đó không nói gì, nhưng đối phương rốt cuộc vẫn đến đây, xem ra Hoắc Trọng Cẩm đối với thời khóa biểu của cậu vẫn biết rất rõ. Hôm nay là ngày cá tháng tư, vừa là sinh nhật Tương Duyệt, vừa là ngày kỷ niệm hai người kết hôn. Hoắc Trọng Cẩm nếu đến đây, như vậy đại khái chắc là tính toán dẫn cậu đi chỗ nào đó ăn tối.
Từ khi hai người kết hôn, Tương Duyệt vào đại học cho tới nay, sinh hoạt của cả hai đều có thay đổi, lịch học của cậu cũng không thoải mái, Hoắc Trọng Cẩm công tác cũng tương đối bận rộn. Thời điểm năm thứ nhất đại học, thời gian hai người ở chung kỳ thật không nhiều, đợi đến khi sang năm thứ hai, môn bắt buộc giảm bớt, Tương Duyệt rốt cuộc thoải mái một chút, mà Hoắc Trọng Cẩm cũng giảm bớt tần suất tăng ca.
Mặc dù vẫn không rõ đối phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-mac-danh-ki-dieu/81242/quyen-2-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.