“Còn không đuổi theo, Tô tiên sinh sẽ đi với người khác đấy.”
Lời nói của bartender kéo Nghiêm Duệ về với hiện thực, y nhanh chân chạy theo Tô Trạm đã rời đi, trước khi họ lên xe cũng kịp giữ họ lại. Tô Trạm vỗ về Omega bên cạnh mình, dịu giọng nói:“ Em lên xe trước đi, tôi xử lý chút chuyện.”
Tô Trạm cong môi, trong nụ cười chất chứa một vài phiền não không giấu được:“ Nghiêm tổng, còn có chuyện gì?”
“Tô tiên sinh, tôi không được sao?”
Tô Trạm nao nao, sau đó kịp phản ứng lấy:“ Nghiêm tổng cứ thích nói đùa. Với thân phận và ngoại hình của Nghiêm tổng, muốn tìm tình nhân loại nào mà không được chứ?” Nói xong, hắn lại nhẹ nhàng thêm một câu:“ Nghiêm tổng vẫn nên về sớm chút đi, đừng ở đây lâu, không an toàn.”
Nhìn thấy Tô Trạm sắp lên xe, Nghiêm Duệ xông lên nắm chặt tay hắn:“ Tô tiên sinh!”
“Nghiêm tổng.” Khoảnh khắc Tô Trạm ngước mặt lên, trong mắt hắn chỉ có băng lãnh:“ Xin tự trọng.”
“Người khác làm được, tôi cũng có thể.” Giọng nói của Nghiêm Duệ mang theo nức nở, làm Tô Trạm nhớ đến đêm hôm ấy. Đối phương cũng có bộ dạng như thế này, khiến hắn không thể kìm chế mà cứ làm một lần một lần.
“Nghiêm tổng, ngày hôm đó là lần đầu tiên của em đúng không?” Tô Trạm nhìn Nghiêm Duệ chậm rãi nói:“ Kĩ thuật của em thật sự không dc, trên giường vẫn là tôi hầu hạ em. Lúc nãy em nói ‘người khác làm được, tôi cũng có thể’, tôi không thấy vậy đâu.”
“Hơn nữa tôi từ trước đến nay không ngủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-lua-gat/477167/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.