Ngụy Thất và Tần Tiêu vừa đến nhà hàng thì bên ngoài trời cũng bắt đầu mưa lất phất, thời tiết bây giờ biến đổi thất thường, cũng như tâm tình con người lúc này lúc khác. Ngụy Thất chọn được một chỗ ngồi, nói với phục vụ chuẩn bị chỗ sau đó đi đến vị trí mình đã chọn gần bên cửa sổ ngồi xuống. Ở đây có thể nghe được tiếng nước mưa rơi lộp bộp đập vào khung cửa thuỷ tinh.
Nhân viên phục vụ đặt thực đơn trước mặt Tần Tiêu và Ngụy Thất, giới thiệu đơn giản về món chủ đạo của tối nay, Tần Tiêu mắt vẫn nhìn thực đơn, nói với phục vụ đang đứng bên cạnh, “ Cứ để chúng tôi xem trước, lát nữa sẽ gọi cậu.”
Phục vụ lễ phép gật đầu, “ Vâng ạ.”
Tần ngồi đối diện với Ngụy Thất, ánh mắt Ngụy Thất từ đầu đến cuối đều chỉ nhìn ra ngoài cửa sổ, từng giọt mưa rơi nhanh như mũi tên thoáng đã tan thành giọt nước trên mặt đất, cơn mưa lất phất ban đầu chẳng mấy chốc đã trở thành một trận mưa lớn.
“Muốn ăn cái gì?” Tần Tiêu quay đầu, nhìn bóng hai người mờ ảo chiếu lên cửa sổ thuỷ tinh.
Ngụy Thất cảm thấy Tần Tiêu cứ sống chết dây dưa cũng chẳng được gì, chỉ là lãng phí thời gian của đôi bên, cậu không biết Tần Tiêu tại sao lại hao tâm phí sức lên một người không biết tốt xấu như cậu làm gì. Cậu nhớ rõ lúc mới quen Tần Tiêu, Ngụy Thất từng coi hắn là công tử nho nhã ôn tồn lễ độ, không ngờ hắn là mặt người dạ thú, e rằng ngay cả Trình Hi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-lua-gat/477131/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.