Cạch.
Tiếng cửa phòng mở ra, cô vô thức nhìn về hướng cửa phòng.
"Em sao thế?"
Lục Khởi Phong vừa bước vào phòng thì nhìn Hạ Yên đang ngã dưới sàn, anh bước đến bế cô lên giường, mày nhíu lại muốn biết lí do.
Hạ Yên giật mình vì sự xuất hiện của anh. Sao anh chưa đi làm?
Thôi chết rồi.
"Anh... anh sao lại ở đây?"
Hạ Yên xấu hổ lấp bấp hỏi anh.
Anh nhìn khuôn mặt đỏ bừng của cô liền trêu chọc: "Thế anh nên ở đâu? Ở bên ngoài hay ở bên trong hả?"
Nghe ra ý trêu chọc trong lời nói của anh, cô liền quơ cái gối đánh vào người anh.
Lục Khởi Phong đưa tay cướp lấy gối, kề sát mặt mình vào mặt cô cợt nhã nói: "Xem ra vẫn còn sức nhỉ? Có lẽ đêm qua vẫn chưa đủ mệt."
“Mệt, mệt sắp chết luôn.”
Hạ Yên đề phòng nhích ra xa anh.
Khóe môi anh cong lên, thấp giọng hỏi: "Lúc nảy té có đụng vào đâu không? Để anh xem nào."
Lục Khởi Phong ngang nhiên vén áo cô lên kiểm tra làm mặt cô nóng bừng. Cô đưa tay ngăn anh lại, lí nhí nói: "Không sao, ngã nhẹ mà thôi."
"Em còn ngại nữa à? Anh đều thấy cả rồi."
Cô đưa tay che miệng anh lại, so với hành động thì lời nói của anh càng khiến cô ngượng ngùng hơn nên cô để mặc cho anh kiểm tra. Sau khi xem qua một lượt thì anh bế cô vào phòng tắm. Anh bảo sẽ tắm giúp cô, lúc đầu còn từ chối vì lo ngại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-lua-doi-ba-xa-dung-bo-anh/2777427/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.