Hạ Yên dùng sức đẩy anh ra, nhưng đẩy thế nào vẫn không được liền quát lên: "Anh buông ra, cả người anh đều là mùi nước hoa của phụ nữ. Tôi thấy rất bẩn."
Lục Khởi Phong ngửi ngửi, mùi nước hoa này nồng thật đấy. Ngay cả anh còn khó chịu chứ đừng nói tới Hạ Yên đang cáu gắt. Đã vậy cô còn hiểu lầm anh với Thái Vy, mà mùi nước hoa này là của cô ta.
Mẹ nó chứ, anh đúng là xui xẻo.
Hạ Yên tiếp tục đẩy anh ra, định xuống giường thì anh lại ấn cô lại, thõa hiệp: "Em đừng đi, để anh đi."
Cô chẵng thèm để ý đến anh, đưa tay ấn chuông ở đầu giường y tá lập tức chạy vào.
"Cô Hạ, cô không khỏe chỗ nào sao?"
Hạ Yên khó khăn xuống khỏi giường, tránh xa Lục Khởi Phong tay vịnh vào tường nói: "Cô đổi phòng cho tôi nhé, không khí trong phòng này bẩn rồi."
Y tá khó xử lên tiếng: "Việc này…"
Lục Khởi Phong nhìn cô di chuyển khó khăn, nhưng thà chịu đau vẫn không nằm trên giường liền tự trách mà nhờ vả y tá: "Cô y tá này, chiếc giường này nhỏ quá chỉ có thể nằm một người. Nhưng vợ tôi thì có thói quen phải nằm trong lòng tôi mới ngủ được. Cô giúp tôi nhé."
Hạ Yên nghe những lời anh nói liền đỏ mặt, lắp bắp nói: "Ai… ai nằm trong lòng anh mới ngủ được hả? Tôi hoàn toàn không có thói quen đó."
"Cô y tá, cô đổi phòng giúp tôi nhé. Một phòng nhiều người ở vẫn được."
Anh nghe cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-lua-doi-ba-xa-dung-bo-anh/2777421/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.