Kỷ An Sách vùi mặt trước ngực Kỷ Lân, cậu trút hết tất cả ấm ức và lo lắng trong những ngày này, khóc đến mệt lử.
"Ngoan, ngoan nào, Bái Bái." Kỷ Lân một tay ấn gáy cậu, đau lòng dỗ dành, "Lỗi của tôi, tôi không nên ép em, xin lỗi em nhiều."
"Kỷ Lân... anh, đồ đáng ghét hu hu..."
"Phải, tôi là đồ đáng ghét, xin lỗi em, ngoan nhé." Kỷ Lân hôn lên đỉnh đầu của cậu, thấp giọng nói: "Anh yêu em, anh yêu em."
Lỗ tay Kỷ An Sách khẽ giật, cậu ngẩng đầu dùng đôi mắt sưng đỏ nhìn hắn: "Là tình cha con sao?"
"Không, là tình yêu của Alpha dành cho Omega." Kỷ Lân lau nước mắt cho cậu, nhẹ nhàng nói: "Là tình yêu muốn đánh dấu em."
Kỷ An Sách hít mũi, cậu cụp mắt, lại vùi mặt vào trong ngực hắn.
"Tiểu tổ tông, không khóc nhé?" Kỷ Lân nhỏ giọng dỗ dành: "Chúng ta về nhà được không? "
Kỷ An Sách không hé răng, mãi lâu sau mới gật đầu.
Vừa rồi khóc lớn một trận, hiện tại trong lòng cậu đã thoải mái hơn nhiều, mãi sau mới cảm thấy hơi ngại ngùng... Lớn ngần nào rồi còn gào khóc trên đường cái chứ... Cậu vụиɠ ŧяộʍ lau nước mũi lên áo sơ mi của Kỷ Lân, hai tay ôm eo hắn không buông.
"Kỷ Lân." Cậu rầu rĩ nói: "Tôi vẫn chưa tha thứ cho anh. "
"Ừm." Kỷ Lân sờ đầu cậu, hai tay nâng lên mông cậu, Kỷ An Sách theo phản xạ buông tay ra, dùng hai chân vòng quanh thắt lưng hắn, thuận thế bị người ôm lên.
"Ôm chặt lấy anh." Kỷ Lân vỗ mông cậu, khom lưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-lan-thu-hai-cua-thuong-tuong/986562/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.