Kỷ An Sách không phải là con ruột của Kỷ Lân, mà là Kỷ Lân nhặt được cậu trong thùng rác.
Không giống như nhiều bậc cha mẹ dọa con cái của họ, hắn thực sự nhặt cậu trong một khu vực xử lý rác tập trung... Điều này còn phải cảm tạ thói quen tốt thích cần cù tiết kiệm của thượng tướng Kỷ Lân khi đổ rác.
Ngay từ nhỏ, Kỷ Lân đã không giấu Kỷ An Sách sự thật này. Điều này dẫn đến trong một khoảng thời gian khá dài, Kỷ An Sách vô cùng dính lấy Kỷ Lân, sợ một ngày nào đó bị bỏ lại phía sau.
Kỷ Lân vô cùng bất đắc dĩ, nhiều lần cam đoan không có kết quả, chỉ có thể ký "Thư cam đoan" do Kỷ An Sách tự tay viết.
"Ba Kỷ Lân tuyệt đối sẽ không bỏ lại bảo bối Bái Bái, phải nuôi bảo bối Bái Bái đến đến già."
Dưới phông chữ xiêu vẹo, là chữ ký xinh đẹp của Kỷ Lân.
Cảm thấy mỹ mãn thu hồi mảnh giấy nhỏ, Kỷ An Sách mới năm tuổi: "Ba, ôm con đi ngủ."
"Ba, đi ngủ thôi."
Âm thanh trong trẻo kéo Kỷ Lân tỉnh lại từ trong hồi ức, một thân thể ấm áp dán lên sau lưng hắn, bên tai là hơi thở ấm áp: "Đang suy nghĩ gì vậy?"
Kỷ Lân hơi nghiêng đầu: "Đang suy nghĩ về chuyện khi còn bé của em."
"Chuyện khi còn bé?" Kỷ An Sách cảm thấy hứng thú, cười hì hì nói: "Nhớ tới chuyện gì?"
"Nhớ tới khi còn bé em nghe lời hơn bây giờ rất nhiều." Kỷ Lân đẩy Kỷ An Sách đang nằm sấp trên người ra, đứng lên: "Đi ngủ sớm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-lan-thu-hai-cua-thuong-tuong/986552/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.