Edit:Mei | Beta: Mina
-
Nghe vậy, sắc mặt Bạch Huệ trầm xuống, bà mắng: “Lưu Thiền, cẩn thận cái miệng của cô!”
Lưu Thiền không để ý đến bà mà chỉ cười cười: “Phu nhân, tôi chỉ thuận miệng lỡ lời mà thôi, bà đừng giận.” Cô ta nhấc ngón tay lên nheo mắt ngắm nghía bộ móng tay tinh xảo của mình rồi thản nhiên nói: "Phu nhân, dù sao tôi cũng không muốn vòng vo với bà làm gì. Tôi nghĩ, chủ nhân của cái nhà này… có phải cũng nên đổi chủ rồi không?"
Mí mắt Hứa Nặc giật giật, cậu nắm chặt tay lạnh lùng nói: "Không có gia chủ ở đây. Không phải nói đổi là đổi."
Omega nam vẫn luôn yên lặng ngồi ở bên Lưu Thiền ngẩng đầu nhìn cậu, chế giễu: “Cậu có quyền quyết định sao? Khi ngay cả Alpha của mình còn không muốn đánh dấu cậu thì còn có ích gì?”
Hứa Nặc lạnh lùng nhìn anh ta: "Sức khỏe của tôi không tốt, Thượng tướng vì lo cho tôi nên mới không cưỡng ép đánh dấu. Tình yêu của chúng tôi rất tốt, cậu có vấn đề gì không?"
Cậu nói xong, Omega nam kia lập tức nghẹn lời, ngay cả Bạch Tuệ cũng ngạc nhiên nhìn cậu.
Trên mặt của Hứa Nặc vẫn không biểu cảm gì nhưng lỗ tai cậu lại bán đứng cậu mà đỏ bừng.
“Nhà của chúng tôi vợ chồng hòa thuận, Việt nhi cũng ngày càng xuất sắc, tôi nghĩ các người có thể về được rồi đấy.” Bạch Tuệ phục hồi tinh thần lại, tự tin vén tóc ra sau tai một cách nhã nhặn. “Hiện tại thượng tướng không có ở đây, nếu các người có việc gì thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-lan-thu-hai-cua-thuong-tuong/235325/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.