EDIT:MIN/ Beta: UynNie
-
Hứa Nặc vùi mặt vào giường, cả người cậu vẫn không nhúc nhích tựa như đã ngủ say.
Một bên, người máy gia dụng Tiểu Mỹ lại phát giác cậu không thích hợp,nó nắm chặt một tập giấy trong tay nhưng lại sợ làm phiền đến cậu nên chỉ đành đi loanh quanh bên giường.
"Chủ nhân..."
"Hửm?"
Hứa Nặc ngẩng đầu lên, rồi quay lại nhìn nó chằm chằm.
Tiểu Mỹ nhìn kĩ vẻ mặt của Hứa Nặc, thấy cậu không có chuyện gì mới thở phào nhẹ nhõm, rồi đánh giá gương mặt cậu: mọi thứ đều ổn, chỉ là kiểu tóc hơi rối, hốc mắt thì ửng đỏ, cậu cũng không hề khóc.
"Cậu lo lắng cho tôi à?" Hứa Nặc cười cười nói.
Tiểu Mỹ vội liều mạng gật đầu.
"Cảm ơn," Hứa Nặc vươn tay xoa xoa đầu nó, nhẹ giọng, "Tôi không sao đâu, chỉ cảm thấy hơi...Hmm, chắc là cậu không biết, thượng tướng muốn ly hôn với tôi".
"Chủ nhân không sao là tốt rồi... Cái gì?! Ly hôn?!" Người máy mở to mắt vung tay loạn xạ: "Tại sao Thượng tướng lại muốn ly hôn! Chủ nhân, người rõ ràng tốt như vậy... Có phải là vì người đã tự ý sửa lại phòng ngủ không? Không được, tôi sẽ đi nói với quản gia đổi mọi thứ trở về như cũ ngay lập tức, chủ nhân người đừng có gấp, tôi đi tìm quản gia, tôi đi tìm quản gia..."
Hứa Nặc dở khóc dở cười giữ chặt Tiểu Mỹ đang muốn chạy ra ngoài, nói: "Cậu tìm quản gia làm cái gì, cậu nhìn lại mình xem, bị dọa sợ đến như vậy còn có thể nói gì được đây..."
"Vậy... vậy phải làm sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-lan-thu-hai-cua-thuong-tuong/235317/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.