Sơn Hạ thầm mắng hắn xong thì hắn cũng xuất hiện, cô như được giải thoát ánh mắt cầu cứu nhìn hắn. Quân Vũ đi đến bên cô kéo tay cô ra khỏi hai mẹ con họ hắn ôm chặt cô nhẹ nhàng nói.
" Anh nhớ em quá."
Từng sợi lông trên tay Sơn Hạ dựng đứng lên khuôn mặt đỏ bừng ngại ngùng, cách chào hỏi sến súa này cô chưa từng trải qua bao giờ lại còn là trước mặt mẹ chồng và em chồng. Sơn Hạ giả vờ vui vẻ nhưng trong lòng cảm thấy có chút khó chịu, hẳn là vì cô không quen với kiểu thân mật vợ chồng như thế này. Gia Khiêm thì nhìn Quân Vũ với ánh mắt hình viên đạn, Minh Hằng và mẹ thì ngượng ngùng mà nhìn nhau. Bà nói
" Thấy hai đứa con hạnh phúc như vậy mẹ cũng cảm thấy rất vui, mong là sẽ sớm sinh quý tử "
Sơn Hạ cười ngượng không nói gì hắn lên tiếng nói.
" Đương nhiên rồi, em nhỉ?"
" Hả? à ừ đương nhiên phải sinh chứ."
Trong lòng Sơn Hạ bồn chồn cô tự hỏi" chẳng lẽ phải sinh thật sao? kết hôn chỉ là giả thôi mà?"
Nói chuyện với mẹ xong Quân Vũ kéo cô lên phòng, cô hỏi.
" Anh tính làm sao đây?"
" Thì sinh thôi."
Sơn Hạ nổi điên bật lại
" Anh bị khùng hả? trong hợp đồng làm gì có chuyện này?"
Quân Vũ điềm tĩnh nói lại
" Nhưng trong hợp đồng cũng có ghi cô phải làm mọi thứ cho giống thật để qua mặt bà ta mà?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-la-nguc-tu/2716485/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.