Quân Vũ nhốt Quý Mẫn ở dưới nhà kho.
" Đợi khi nào Sơn Hạ trở về an toàn tôi sẽ suy xét việc để cô an toàn."
Quý Mẫn khóc lóc quỳ bên chân Quân Vũ cầu xin hắn.
" Quân Vũ tôi cho anh cầm điện thoại của tôi kiểm tra, tôi suốt ngày chỉ ở yên trong nhà làm sao tôi cho người bắt cô ấy được, chẳng phải anh cho người giám sát tôi hai mươi bốn trên bảy sao? tôi nói thật tôi chỉ muốn được ở bên con gái thật nhiều thôi mà. Thậm chí tôi lấy tiền đâu mà sai người đi bắt cóc cô vợ bé bỏng của anh đây?"
Quý Mẫn đã ra sức giải thích nhưng những cái cô nhận được chỉ là ánh nhìn thờ ơ sắc lạnh của hắn. Hắn không nói thêm bất cứ câu gì nữa lạnh lùng quay mặt bước đi. truyện ngôn tình
" Anh là vệ sĩ trực tiếp theo dõi Quý Mẫn à?"
" Đúng vậy thưa cậu chủ."
" Có gì thì nói hết đi."
Quân Vũ ngồi trên chiếc ghế sofa dài bàn tay hắn xoa xoa đầu nghe vệ sĩ báo cáo.
" Tôi không thấy Quý Mẫn làm bất cứ điều gì mờ ám, máy ghi âm, camera ẩn và tin nhắn trong điện thoại hay từ những vệ sĩ khác điều không có thông tin gì về việc cô ta bắt cóc vợ của ngài."
Quân Vũ tức giận quát.
" Không thấy thì phải tìm cho thấy!"
" Vâng tôi xin lỗi cậu chủ."
" Vậy thì rốt cuộc tại sao cô ta lại báo cáo được với tay sai rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-la-nguc-tu/2716448/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.