Tình cảm của Âu Di Dương và Phó Tư Truy ngày một thăng tiến, nhưng những cuộc cãi vã “yêu” thì không hề thiếu, một ngày Phó Tư Truy mà không chọc cho cô xù lông lên thì anh chịu không được, Âu Di Dương đến là đau đầu với con người này. Anh đã 28 tuổi rồi, sao mà trẻ con thế không biết. Rốt cuộc cái người 28 tuổi là anh hay là cô thế?
Âu Di Dương ngồi ở bàn làm việc, khoé miệng nhếch lên nhìn cái tin nhắn chọc ghẹo của người nào đó gửi tới.
E hèm! Nếu mà chọc ghẹo không khiến cô tức giận, thì chọc một chút cũng được, cũng vui.
Đang tính nhắn lại cho anh thì đột nhiên Phó Tư Truy gọi điện đến. Âu Di Duong nghe máy.
“Sao thế?”
“Vợ ơi, chiều nay em về nhà sớm nhé?”
“Hử? Sớm hả? Sớm là mấy giờ? Mà có chuyện gì thế?”
“Ừm, tầm 4 giờ có mặt ở nhà nhé? Được không?”
Âu Di Dương liếc nhìn tập tài liệu trên bàn mình, ngẫm nghĩ ba giây liền đáp.
“Được rồi, 4 giờ em về. Mà có việc gì sao?”
“Về rồi biết.”
Hai người nói qua loa thêm vài câu thì cúp máy, khoé miệng Âu Di Dương vẫn còn cười chưa buông xuống được. Cô lẩm bẩm trong miệng.
“Thần thần bí bí các gì chứ.”
Tập trung làm việc một hồi, rất nhanh đã tới giờ hẹn. Âu Di Dương nhìn thấy đã ba giờ hơn, nên cũng dọn dẹp đồ đạc chuẩn bị ra về. Lúc về cô còn ghé sang phòng của ba Âu, chào ông một tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-la-gia-ba-xa-la-that/3325271/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.