Phó Tư Truy nhìn người bên cạnh lại đang thất thần, anh cười khẽ một cái.
“Dương Dương, chúng ta hiện tại là vợ chồng hợp pháp rồi. Khi nào thì em mới chịu dẫn anh về ra mắt ba vợ đây?”
Âu Di Dương nghe vậy, bừng tỉnh trong cơn mê.
“Hm…mai anh có bận không? Nếu không thì em báo với ba, hẹn ngày mai gặp mặt nhé?”
Phó Tư Truy không suy nghĩ nhiều, lập tức đồng ý. Dù có bận thì anh cũng sẽ gác qua một bên. Gặp ba vợ vẫn quan trọng hơn.
“Được. Vậy mai nhé. Anh sẽ để trống lịch. Em muốn gặp ở nhà hàng hay anh sang nhà em?”
Âu Di Dương ngẫm nghĩ một lát rồi đáp lời anh.
“Sang nhà em đi. Để em nấu vài món đãi anh một bữa.”
“Được.”
Phó Tư Truy đánh tay lái, lái xe đi. Còn có chuyện tốt như vậy, gặp mặt ba vợ, còn được ăn cơm vợ nấu. Không lý nào mà anh từ chối được.
Âu Di Dương nhìn ngó ngoài cửa sổ một lát, thấy không phải hướng về công ty cô nên quay sang hỏi Phó Tư Truy.
“Bây giờ chúng ta đi đâu thế?”
“Gặp ông nội với đi thử váy cưới, em muốn đi đâu trước?”
Âu Di Dương trợn mắt. Người này lại thích tự ý hành động rồi, vẫn chẳng chịu báo trước với cô một tiếng.
“Gặp…gặp ông nội?”
“Ừm. Hôm qua anh hỏi, em bảo rảnh nên anh nói với nội hôm nay sẽ dẫn cháu dâu về gặp nội rồi.”
“Sao anh không nói trước với em một tiếng? Em còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-la-gia-ba-xa-la-that/3315880/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.