Sau nhiều ngày tìm kiếm vẫn không thấy tin tức của cô , Lộ Lục Quân càng trở nên nóng nảy , mất kiên nhẫn hơn. Cùng lúc đó Cẩn Y cũng tháo băng gạc trên mắt, cũng dần dần bắt đầu thấy được ánh sáng, khi băng gạc được tháo ra, Cẩn Y cẩn thận mở mắt, trước mắt có chút mờ ảo sau đó từng cảnh vật dần hiện rõ, cô ta vui mừng mà nhìn Lộ Lục Quân đứng bên cạnh
" Lục Quân, cuối cùng em cũng thấy được rồi. Em thấy được anh rồi "
Lộ Lục Quân thấy cô ta vui vẻ mà trong lòng lại không thể nào vui nổi, khi nhìn thấy đôi mắt của cô ta nó lại hiện lên gương mặt của cô làm hắn cảm thấy bối rối. Hắn cười gượng gật đầu
" Thật tốt "
Cẩn Y bước xuống giường ôm lấy hắn mà phấn khích
" Lục Quân, em vui quá. Cảm ơn anh, cảm ơn anh nhiều "
Hắn đứng siết chặt thành quyền, cười gượng gạo cưỡng ép sau đó thở dài đưa tay đẩy cô ta khỏi người mình
" Em nên cảm ơn Lam Nhược Vũ, là cô ta hiến mắt cho em "
Cẩn Y bất ngờ với hành động này của hắn, cô ta nhìn hắn đầy khó hiểu. Mấy ngày nay cô ta thấy hắn rất lạ , không còn quan tâm đến cô ta như trước, có phải hắn đang thay lòng không?
" Tại sao lại cảm ơn cô ta ? Đó là cái nợ cô ta phải trả thôi . "
Cẩn Y hừ lạnh nói đầy mỉa mai sau đó quay trở về lại giường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-khong-tron-ven/2830799/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.