Sau khi hôn lễ kết thúc, Lộ Lục Quân không về nhà mà đến thẳng công ty để làm việc, 1 tháng trước hắn đã từ chức tại cục cảnh sát muốn chuyên tâm vào công ty, kế thừa sự nghiệp của Lộ gia. Hắn để tài xế riêng của mình đưa Cẩn Y về nhà, còn hắn một mình đi xe khác đến công ty, dù Cẩn Y không bằng lòng nhưng vẫn cam chịu mà về nhà, không muốn vì chuyện này mà làm hắn khó chịu. Lộ Lục Quân ngồi trong phòng làm việc với tâm trạng u buồn, hắn cầm trên tay tấm ảnh của cô mà khẽ thở dài
" Nhược Vũ, đã 1 tháng trôi qua rồi. Anh và Cẩn Y đã kết hôn, anh cũng sắp trở thành cha, làm một người chồng nhưng anh lại cảm thấy không vui vì cô dâu của anh không phải là em ! "
Dứt lời hắn gục đầu xuống bàn, nước mắt rơi xuống đùi thấm vào quần. Không biết từ khi cô mất hắn đã khóc bao nhiêu lần, đau đớn bao nhiêu lần, nhớ cô bao nhiêu lần, hắn bắt đầu thấy hối hận rồi, hối hận khi không nắm giữ lấy cô, không yêu thương cô.
" Lam Nhược Vũ, anh nhớ em ! "
[...]
Tại biệt thự Lộ gia, Cẩn Y hiên ngang bước vào , cô ta hất cằm nhìn đám người giúp việc mà cười khinh thường
" Cẩn Y tôi bây giờ sẽ trở thành thiếu phu nhân của các người! Liệu mà hành xử cho tốt vào "
Nói xong cô ta sải bước lên lầu, mặc cho đám người giúp việc nhìn cô ta không mấy thiện cảm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-khong-tron-ven/2830773/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.