Một ngày đầu mùa đông trời mưa tầm tã, bầu trời phủ màu xanh thẫm hiu quạnh, khiến buổi sáng sớm u ám như lúc chạng vạng.
Tôi cầm một chiếc ô trong suốt đi tới tòa nhà toàn bằng kính ở phía đối diện. Gió thổi hạt mưa bay chéo qua chiếc ô, rơi xuống mặt tôi. Hạt mưa lạnh buốt, giống trái tim người đó.
Tôi vĩnh viễn không thể hiểu trái tim của người đó được làm bằng gì mà có thể cứng rắn, băng giá đến vậy. Khiến tôi không có cách nào đoạt được, cũng không có cách nào từ bỏ...
Đi đến trước cánh cửa kính, tôi gấp chiếc ô lại, đồng thời thu cả nỗi muộn phiền bị khuấy động bởi thời tiết, đi vào nơi bán đấu giá bật điều hòa ấm áp.
Người bảo vệ đứng ở cửa lịch sự hỏi tôi có lấy thẻ bài đấu giá hay không.
Cởi áo khoác ngoài đã bị ướt nước mưa vắt lên tay, tôi mỉm cười trả lời: "Bạn tôi đang ở trong đó."
Người bảo vệ đưa mắt nhìn nhãn hiệu thời trang được thêu thủ công trên cổ áo khoác của tôi rồi lùi lại phía sau nhường lối: "Mời vào."
"Cám ơn anh!"
Buổi bán đấu giá đã bắt đầu, hội trường gần như không còn chỗ trống. Tôi chọn vị trí sát cửa sổ ở hàng ghế gần cuối cùng. Tôi còn chưa kịp ngồi ấm chỗ, Tề Lâm từ hàng ghế trên đi xuống, mặt dày đuổi thẳng cổ anh chàng đẹp trai bên cạnh tôi, rồi ngồi thế vào chỗ đó.
"Anh tưởng em sẽ không đến đây." Anh ta nheo đôi mắt "hoa đào" điển hình, ghé sát vào tai tôi.
"Núi đất đỏ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-khong-tinh-yeu/108139/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.