Buổi tối, Tiếu Viễn Trình mở máy tính bắt đầu xem xét tình huống ở công ty, vốn muốn ngủ sớm nhưng Từ Trác Dư lại ngủ không được, thế là nằm trên giường nhìn Tiếu Viễn Trình làm việc.
Trong phòng đèn điện không bật, chỉ có màn hình máy tính phát ra chút ánh sáng. Tiếu Viễn Trình chăm chú nhìn máy tính, một cặp kính trên sống mũi cao thẳng của anh, lúc anh nhíu mày, lại phát hiện vẻ đẹp suất đến dữ dội của anh.
Đảo mắt đã đến ngày nghỉ cuối cùng, mọi chỗ đều đã đi xong, quà nên mua cũng đã mua đủ. Đang lo không biết hôm nay kế hoạch như thế nào thì tiếp tân cho biết, hôm nay vừa vặn địa phương vì xúc tiến khách du lịch mà tổ chức ngày hoan lạc này. Buổi tối, ở chỗ bãi cát bọn họ từng lặn xuống biển sẽ có lửa trại, du khách đều có thể tham gia.
” Nghe có vẻ không tồi, vừa lúc có hoạt động, anh muốn đi không?” Từ Trác Dư nhìn Tiếu Viễn Trình.
” Ngày mai bay buổi chiều, đêm nay đi cũng không gây trở ngại.” Nam nhân đáp.
Ngày đó lặn xuống biển dưới ánh mặt trời bọn họ chưa đến ngọn núi phía trước đã dời đi, lần này đến, biển ban đêm cũng có một phen mị lực. Một vầng trăng nằm treo trên không, phía chân trời màu lam làm nổi bật nước biển xanh, xa xa có nhiều điểm ánh sáng là những con thuyền.
Người tổ chức hoạt động dựng trên bờ cát một đống củi, xung quanh đặt thịt nướng cho du khách tự chọn. Một ít du khách hâm mộ mà đi lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-khong-tinh-yeu-vi-vu/1317144/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.