Tần Hàm Dịch thấy sắc mặt Vệ Ngấn có phần thay đổi, anh cũng chẳng muốn tranh cãi với cô thêm nữa, anh đưa tay vuốt nước trên mặt xuống và hỏi: “Điện thoại của ai đấy?”
Lúc này Vệ Ngấn trong lòng vẫn còn đang tức, làm gì có tâm trạng mà để ý tới anh, liếc nhìn anh một cái rồi cô bắt máy.
“A lô ạ!”
“Xin chào Vệ tiểu thư, tôi là cha của Hứa An Ca.” Đầu dây bên kia truyền tới một giọng nói mạnh mẽ và dứt khoát.
“.......” Vệ Ngấn có chút do dự, rồi cô chào lịch sự: “Cháu chào bác trai.”
“Vệ tiểu thư, tôi không muốn lãng phí thời gian nữa, có lời này tôi muốn nói thẳng.” Cha Hứa An Ca nói vẻ trầm mặc.
“Vâng, có gì bác trai cứ nói ạ!” con tim Vệ Ngấn dần dần trùng xuống, trong lòng bắt đầu có dự cảm chẳng lành.
“Chắc là An Ca chưa nói với Vệ tiểu thư việc thiết kế mới của cô bị nghi là đi lấy trộm của người khác.” Cha Hứa An Ca lên tiếng như ném một quả lựa đạn vào tai Vệ Ngấn.
“Sao lại có sự việc như vậy được ạ?” Vệ Ngấn thực sự không dám tin vào tai mình, những bản thiết kế đó đều do dự tay cô vẽ từng nét một, sao lại bị nghi ngờ là đánh cắp?
“Một nhà thiết kế trẻ, trước hôm cô công bố sản phẩm thiết kế mới đã dùng bản thiết kế này gửi bản thảo lên công ty chúng tôi. Chỉ là, vì là bản thiết kế của người mới vì thế tôi cũng không để ý. Vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-khong-lua-chon/3252101/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.