Đôi mắt sáng long lanh và hàm răng trắng, nụ cười tươi tắn, thuần khiết làm rung động lòng người, cô trên bức ảnh so với năm năm trước vẫn thanh tú như vậy, nhưng thêm vào đó là nét mặn mà, đằm thắm của sự trưởng thành.
Bàn tay với những ngón tay dài của Tần Hàm Dịch khẽ lướt qua trang tạp chí, ánh mắt của người phụ nữ chưa đựng tâm tư sâu kín, ánh mắt sâu thẳm đó dường như làm mê hoặc người khác.
Chỉ là, một giây sau anh đột nhiên giật mình bừng tỉnh,anh thu nhanh tay về như thể vừa chạm vào điện.
Anh đang làm cái gì đấy? người phụ nữ này là em gái anh, sao anh còn có thể có tâm tư khác chứ!
Cố ép bản thân mình lấy lại lí trí, cầm lấy tài liệu bên cạnh, nhưng làm thế nào anh xem cũng không vào.
Bực dọc hồi lâu, cuối cùng anh vẫn cầm lấy cuốn tạp chí đã để gọn vào một bên và lật tới trang viết về cô.
Bài viết về cô bắt đầu từ những thông tin các nhân, vì thế, lợt vào tầm mắt anh những thông tin mới nhất đó là nhà thiết kế nổi tiếng Vệ Ngấn, đã kết hôn, chồng là Hứa An Ca, đã có một con tên là Hứa Lạc Lạc.
Hơi thở của Tần Hàm Dịch dần như ngưng lại, anh vẫn cảm thấy không có cách nào để hít thở, lồng ngực anh như bị thổi phồng lên, làm cho anh chỉ muốn bóp nát, xé tan mọi thứ ngay trước mắt.
Anh đã dùng thời gian năm năm để thử quên đi, thử buông tay,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-khong-lua-chon/3252070/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.