Tần Hàm Dịch do dự trong giây lát nhưng cuối cùng vẫn không nhẫn tâm bỏ mặc Hạ Lam.
Sau khi hạ quyết tâm, anh nhanh chân đi về phía nơi mà Hạ Lam đang chờ.
Quả đúng như thật, cách ở phía rất xa anh đã nhìn thấy một đám phóng viên vẫn bao vây bên ngoài, chụp ảnh phía ngoài cửa sổ căn phòng, không chịu buông tha cho Hạ Lam.
Đi lại gần hơn một chút, đã có một số phóng viên nhìn thấy anh.
“Tần thiếu gia đến rồi.”
Đám phóng viên đứng ở đó rất lâu nhưng không có được chút tin tức mới nào, khi nhìn thấy Tần Hàm Dịch bọn họ đều trở nên rất hào hứng.
Tần Hàm Dịch đứng yên ở đó, bình tĩnh, kiên định, đợi đám phóng viên chạy đến đặt câu hỏi.
“Tần thiếu gia, anh vì Hạ tiểu thư mới đến đúng không?”
“Đúng.” Tần Hàm Dịch coi lời nói như vàng ngọc, anh không giải thích thừa thãi làm gì.
“Tần thiếu gia, có người nói rằng, Hạ tiểu thư đã thuê người hại chết mẹ của Tần thái thái, điều này có phải là thật không?”
“Không phải.” Tần Hàm Dịch nói với ngữ khí kiên định, không chút do dự, anh tự nhủ rằng Hạ Lam lương thiện như vậy sẽ không làm ra những chuyện thế này.
“Tần thiếu gia, nếu mẹ của Tần thái thái chết chỉ là do tai nạn ngoài ý muốn, vậy thì tại sao thi thể đột nhiên bị đánh cắp?” lập tức có phóng viên thắc mắc.
“Thi thể chưa từng bị đánh cắp.” Tần Hàm Dịch nói rất lưu loát, ánh mắt anh tối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-khong-lua-chon/3252009/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.