Tần Hàm Dịch tự mình lái xe, hướng về phía trung tâm thành phố, anh dừng xe lại trước một cửa hàng quần áo.
“Chẳng phải là đến nhà bà nội anh à?” Diệp Dĩ Muội nhìn phía ngoài cửa xe, không hiểu liền hỏi.
“Tôi không muốn nội tôi nghĩ rằng tôi ngược đãi cô.” Tần Hàm Dịch bỏ dây an toàn ra, thấy Diệp Dĩ Muội còn chưa động đậy gì, anh bèn dựa lại gần: “Cần tôi giúp cô không?”
“Không cần!” Diệp Dĩ Muội mặt hơi đỏ lên, lập tức tháo dây an toàn xe ra, đẩy cửa xe, nhanh chân bước xuống như thể đang có con sói chạy theo cô.
Tần Hàm Dịch mặt xị ra, đóng cửa xe rầm cái, ánh mắt lạnh lùng.
Chỉ là ngay sau đó, đôi môi mỏng của anh liền cong lên.
Có lẽ, cái trò rút từng cái gai trên người con nhím cũng là một trò chơi thú vị.
Anh thích những việc có tính thách thức, anh muốn xem xem Diệp Dĩ Muội khác gì với những cô gái khác, tới mức mà làm cho vả Hứa An Ca và Lam Dư Khê điên đảo như vậy.
Có kế hoạch rồi, trong lòng anh đột nhiên lại vui hơn, cuộc sống dường như lại thêm vài điều thú vị.
Sau khi xuống xe, anh vô cùng tự nhiên đưa tay đặt lên eo Diệp Dĩ Muội bước đi.
“Anh làm cái gì đấy hả?” Diệp Dĩ Muội giật mình, bèn muốn đẩy anh ra.
“Vợ à, tôi là tổng tài của một công ty nổi tiếng thậm chí còn đã lên sàn chứng khoán, cần phải có danh tiếng của một người đàn ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-khong-lua-chon/3251994/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.