Cô không phải đang đoán, mà là nỗi đau của anh cô cảm nhận được, là sự cảm nhận bằng cả con tim.
“Đừng có lôi Hạ Lam vào đây.” Tần Hàm Dịch đột nhiên tức giận, gầm lên với cô.
Anh đã hạ mình nói ra như vậy rồi, tại sao cô vẫn hiểu lầm ý anh?
“Sao hả? tôi nói chạm vào nỗi đau của anh rồi à?” Diệp Dĩ Muội ngẩng đầu lên nhìn anh, lại một lần nữa hiểu lầm ý anh.
Cô có thể cảm nhận thấy nỗi đau trong lòng anh nhưng lại không đoán ra được tâm tư của anh.
“Diệp - Dĩ - Muội!” anh bị chọc cho mặt tái xanh đi, bàn tay anh bóp lấy cằm cô: “Cô không xứng để đoán tâm tư của tôi.”
Trên thương trường, anh là người không có đối thủ, nhưng trong chuyện tình cảm, anh lại không biết thể hiện thế nào, thậm chí là xấu hổ khi thể hiện.
Khó khăn lắn anh mới đột nhiên muốn thể hiện một lần, nhưng lại bị Diệp Dĩ Muội “chà đạp” lên như thế, anh vì muốn đem tất cả những gì vừa thể hiện che giấu đi nên chỉ có thể xấu hổ quá mà trở nên tức giận.
“Tần Hàm Dịch, không có ai muốn đoán tâm tư của anh làm gì, hay sống hay chết thì có liên quan gì tới tôi?” Diệp Dĩ Muội bị lời nói của Tần Hàm Dịch làm cho tức giận, cũng bắt đầu không tiếc lời nói lại anh.
Bàn tay đang bóp lấy cằm Diệp Dĩ Muội của anh run lên, lời nói của cô giống như một gáo nước lạnh dội vào làm anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-khong-lua-chon/3251990/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.