Bàn tay cô ta nắm lấy mép bàn, lúc này mới có chỗ dựa để giuex vững cơ thể, đón nhận những hành động như đang phát điên của Tần Hàm Dịch.
Cô ta rên lên càng lúc càng to hơn, chỉ vì muốn báo thù Diệp Dĩ Muội đang ở trong phòng.
Tần Hàm Dịch tuy không yêu cô ta, nhưng trước khi Diệp Dĩ Muội xuất hiện ít nhất anh ta còn đối xử nhẹ nhàng ngọt ngào và có phần thương cô ta.
Còn lúc này, hành động của anh ta chẳng khác nào cưỡng bức, tất cả đều là do Diệp Dĩ Muội làm anh ta tức giận.
Miệng của Châu Lan Na vẫn không ngừng phát ra những tiếng rên rỉ hoan lạc, nhưng ánh mắt thì lại toát ra sự lạnh lùng khinh miệt.
Tất cả những đau khổ mà hôm nay cô ta đang phải chịu, có một ngày nhất định cô ta sẽ trả hết cho Diệp Dĩ Muội, thậm chí là khiến Diệp Dĩ Muội đau hơn gấp trăm lần.
Tần Hàm Dịch với khuôn mặt lạnh nhạt và u ám, đôi mắt sâu hoắm như một hang động không nhìn thấy đáy.
Sau khi mọi chuyện dừng lại, Tần Hàm Dịch coi như việc của mình đã xong, anh ta chẳng thèm để ý tới Châu Lan Na mà đứng lên đi vào nhà tắm.
“Hàm Dịch, người ta muốn tắm cùng anh.” Châu Lan Na nhanh chóng chạy theo, quàng tay vào cánh tay anh ta.
Tần Hàm Dịch quay đầu sang nhìn vẻ mặt vui mừng của cô ta, nói lời cảnh cáo không chút nể tình: “Nhớ uống thuốc vào.”
“Hàm Dịch...” sự vui mừng trên mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-khong-lua-chon/3251950/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.