Mộ Dương chỉ cười rồi bảo cô ăn cơm đi đừng nghĩ ngợi gì nhiều. Cũng đừng vì anh mà cứ lo cho anh mãi, còn bản thân cô thì không ngó ngàng gì đến.
Tạ Như Phương ngồi bên cạnh chỉ im lặng ăn cơm, cô không biết người đàn ông này đang muốn làm cái gì nữa. Trước đây rõ ràng không quan tâm đến sống chết của Từ Ninh Hi, bây giờ lại chu đáo tận tình đến lạ, làm cô thấy cảm lạnh nhiều hơn là cảm động đấy.
Ăn xong Từ Ninh Hi ngồi ở phòng khách nghe nhạc, Tạ Như Phương bất ngờ khi Mộ Dương đứng ở đấy rửa bát đũa.
"Bất ngờ thật." Tạ Như Phương nói.
Mộ Dương chỉ cười: "Vậy sao."
Tạ Như Phương im lặng, thật sự trong thời gian ngắn như vậy Mộ Dương có thể thay đổi sao? Anh ta vốn đâu phải loại người tử tế như vậy.
"Tôi đã lên thực đơn cho ngày mai rồi, cô chuẩn bị nấu cho Ninh Hi ăn nhé." Mộ Dương rửa tay rồi nói.
Tạ Như Phương nhìn tờ giấy note dán trên tủ lạnh, cô đến cầm lên xem, Mộ Dương thật sự đang nghiêm túc đấy sao?
"Vâng, tôi biết rồi."
"Cảm ơn cô." Mộ Dương bất ngờ nói.
"Hả?"
"Cảm ơn cô đã chăm sóc tốt cho cô ấy." Anh bảo.
"Gì đâu chứ, đây là công việc của tôi mà." Tạ Như Phương cười trừ, ừ thì ban đầu là vậy nhưng mà sau đó lại...
Mộ Dương nhìn Tạ Như Phương, lúc trước anh vô tâm không để ý đến, nhưng bây giờ nhìn kĩ thì trên người cô gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-khong-hanh-phuc/3033512/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.