Được Mộ Dương an ủi Từ Ninh Hi cũng thấy thoải mái hơn xíu, cô nằm trong lòng anh như mèo nhỏ vậy, Mộ Dương cũng nhẹ nhàng vỗ về cô.
Anh đề cập đến bữa tiệc, Từ Ninh Hi nghe xong thì im lặng nhìn anh một lúc.
"Em không biết nhảy, em cũng chưa từng học lễ nghĩa và tham gia bữa tiệc như thế nào. Em nghĩ mình nên ở nhà..." Cô bảo.
"Không sao, anh sẽ dạy em, từ đây đến tuần sau chúng ta học từ từ có được không?" Mộ Dương xoa xoa tóc cô.
"Nhưng mà..."
"Ninh Hi, anh muốn nắm tay em đứng trước đám đông, muốn nói với họ rằng em chính là vợ của anh." Mộ Dương nắm tay cô hôn lên đó.
"Dương."
"Không phải em nói chúng ta cùng cố gắng sao?" Mộ Dương mỉm cười.
Từ Ninh Hi đành gật đầu chấp nhận, đúng vậy, nếu muốn ở bên nhau dài lâu thì cô và anh phải cố gắng vì nhau, cô cũng không cần phải trốn sau lưng anh như thế nữa.
"Em có muốn dọn về biệt thự không?" Anh hỏi.
Căn hộ này anh thấy hơi nhỏ, với lại trước kia là muốn để cô tự sinh tự diệt ở đây nên mới mua căn nhà này, bây giờ anh muốn đưa cô về biệt thự của mình, có người ăn kẻ ở hầu hạ cô anh yên tâm hơn.
Từ Ninh Hi lắc đầu: "Em thích như vậy hơn."
Mộ Dương cũng không ép cô: "Theo ý em."
"Vâng."
...
Ngày hôm sau.
Tạ Như Phương và Kim Long Thành đi công tác đã về, Tạ Như Phương cũng đã nghe mọi chuyện về Mộc Lam và Tạ Phong.
"Chị sẽ dọn đi." Tạ Như Phương nói.
"Đi đâu ạ?" Từ Ninh Hi đặt li cà phê xuống rồi hỏi.
"Kim Long Thành muốn chị dọn đến Kim gia ở." Tạ Như Phương mỉm cười.
Từ Ninh Hi nhìn chị mình, cô đã hiểu rồi, chị gái cô đã dần dần mở lòng đón nhận Kim Long Thành.
"Ừm, miễn chị hạnh phúc là được."
"Kim tổng là người tốt, anh ấy sẽ cho chị tình yêu chị mong muốn." Cô nắm lấy tay Tạ Như Phương.
"Cảm ơn em, nhưng em vẫn ở đây sao?"
"Vâng, em thích ở đây."
"Được rồi, nhưng nếu Mộ Dương ức hiếp em phải gọi cho chị và anh hai lập tức có biết không?" Tạ Như Phương đưa tay lên xoa xoa má Từ Ninh Hi.
"Chị thương em lắm."
Từ Ninh Hi lao đến ôm lấy Tạ Như Phương: "Em cũng vậy mà, em thương chị lắm."
Tạ Như Phương bật cười, cô đưa tay vuốt tóc Từ Ninh Hi.
Chỉ hi vọng sau này cô và Mộ Dương hạnh phúc ở bên nhau, sẽ không có chuyện gì xảy ra với cả hai nữa.
...
Những ngày sau đó Mộ Dương về nhà sẽ tập nhảy cùng Từ Ninh Hi. Ban đầu cô có chút không quen, nhưng sau đó dần dần cũng học được một ít.
Ngày qua ngày, bữa tiệc cũng đã đến trước mắt. Mộ Dương dẫn Từ Ninh Hi đi lựa trang phục, cô nhìn mình trong gương, hôm nay cô khoác lên mình bộ váy trắng thật đẹp.
Mộ Dương từ phía sau tiến lên, anh đeo vào cổ cô một sợi dây chuyền, Từ Ninh Hi cúi xuống.
"Anh tặng em."
"Nó đẹp quá."
"Rất phù hợp với em đó." Mộ Dương vòng tay ôm lấy eo cô rồi bảo.
"Đừng lo lắng quá, cứ bình thường là được." Anh trấn an cô.
Từ Ninh Hi gật đầu, Mộ Dương dẫn cô ra ngoài, anh ngồi xuống giúp cô mang giày cao gót vào.
"Nếu đau chân phải nói anh biết đó." Mộ Dương ngẩng đầu lên nhìn cô.
"Em biết mà, có chuyện gì em sẽ nói cho anh biết."
Mộ Dương cười, anh kéo cô xuống rồi đặt lên đó một nụ hôn.
"Bà xã của anh hôm nay xinh đẹp lắm đó."
Từ Ninh Hi ngại ngùng nhìn anh, lần đầu cô ăn mặc như thế này, lại sánh bước đi cùng anh, cô có chút...
"Chúng ta đi thôi."
...
Bữa tiệc của Cao lão gia tổ chức nằm ở tầng cao nhất của tòa nhà cao nhất thành phố này, Mộ Dương nắm lấy tay Từ Ninh Hi bước ra khỏi thang máy, rất nhanh đã có nhân viên đứng ở đấy đón tiếp sẵn.
Người phục vụ mở cửa cho cả hai tiến vào, Mộ Dương và Từ Ninh Hi đứng ở cửa trở thành tâm điểm chú ý của mọi người.
"Mộ tổng?"
"Người bên cạnh là..."
"Nghe đâu là vợ anh ấy."
"Tiểu thư nhà nào vậy?"
"Không rõ, nhưng nghe đồn xuất thân là cô nhi."
Mộ Dương mặc kệ những lời xì xầm, anh nắm chặt tay Từ Ninh Hi đi đến trước mặt Cao lão gia.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]