Được Mộ Dương an ủi Từ Ninh Hi cũng thấy thoải mái hơn xíu, cô nằm trong lòng anh như mèo nhỏ vậy, Mộ Dương cũng nhẹ nhàng vỗ về cô.
Anh đề cập đến bữa tiệc, Từ Ninh Hi nghe xong thì im lặng nhìn anh một lúc.
"Em không biết nhảy, em cũng chưa từng học lễ nghĩa và tham gia bữa tiệc như thế nào. Em nghĩ mình nên ở nhà..." Cô bảo.
"Không sao, anh sẽ dạy em, từ đây đến tuần sau chúng ta học từ từ có được không?" Mộ Dương xoa xoa tóc cô.
"Nhưng mà..."
"Ninh Hi, anh muốn nắm tay em đứng trước đám đông, muốn nói với họ rằng em chính là vợ của anh." Mộ Dương nắm tay cô hôn lên đó.
"Dương."
"Không phải em nói chúng ta cùng cố gắng sao?" Mộ Dương mỉm cười.
Từ Ninh Hi đành gật đầu chấp nhận, đúng vậy, nếu muốn ở bên nhau dài lâu thì cô và anh phải cố gắng vì nhau, cô cũng không cần phải trốn sau lưng anh như thế nữa.
"Em có muốn dọn về biệt thự không?" Anh hỏi.
Căn hộ này anh thấy hơi nhỏ, với lại trước kia là muốn để cô tự sinh tự diệt ở đây nên mới mua căn nhà này, bây giờ anh muốn đưa cô về biệt thự của mình, có người ăn kẻ ở hầu hạ cô anh yên tâm hơn.
Từ Ninh Hi lắc đầu: "Em thích như vậy hơn."
Mộ Dương cũng không ép cô: "Theo ý em."
"Vâng."
...
Ngày hôm sau.
Tạ Như Phương và Kim Long Thành đi công tác đã về, Tạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-khong-hanh-phuc/3033411/chuong-68.html