Tịch Kỳ Phong liền cười thành tiếng “Em muốn ngủ với chồng thì cứ nói đại đi bày đặt sợ ma, ma không sợ em thì thôi chứ em mà sợ ma gì.” 
Kiều Tâm Vũ cảm thấy lòng tốt không được hồi đáp nên nhe răng ra lạnh giọng lên tiếng “Vậy thôi ra ghế nằm ngủ đi ai đau lưng ráng chịu, bà đây mệt rồi nên đi ngủ không rãnh mà hơn thua với anh nữa.” 
Kiều Tâm Vũ vừa nằm xuống nhắm mắt lại thì cảm giác được phần nệm giường bên kia lún xuống, sau đó Tịch Kỳ Phong cũng nằm xuống gác tay qua eo của cô từ phía sau. 
Giọng mè nheo của Tịch Kỳ Phong vang lên “Được vợ cho ngủ chung giường thì phải lên giường ngủ chứ ngu dại mà ra ghế sofa ngủ đau lưng lắm, hơn nữa được ôm vợ ngủ ấm hơn là ngủ một mình nha.” 
Khoảnh khắc này Kiều Tâm Vũ cũng cảm thấy là Tịch Kỳ Phong khá là dễ thương, tuy là chưa hiểu con người của anh nhưng cô nghĩ chắc anh là người lương thiện. 
Từ lúc Kiều Tâm Vũ gả đến Tịch gia thì Kiều Nguyệt Dung cứ trông đứng trông ngồi ngày mà Tịch gia tuyên bố tang sự của Tịch đại thiếu gia nhưng mà bên đó vẫn im hơi lặng tiếng chẳng có động tình gì cả nên cũng thất vọng hơi nhiều. 
Kiều Nguyệt Dung có sai Tôn Di thuê thám tử điều tra thử xem Kiều Tâm Vũ thế nào nhưng mà chẳng có tin tức gì hết, sau khi cô gả đến Tịch gia thì cứ bốc hơi khỏi Nam Giang vậy. 
Thật ra những thám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-hop-dong-yeu-em-that-long/2960472/chuong-78.html